Tất cả mọi người dừng lại xem con người thô bạo và tàn nhẫn.
Họ đều là người có văn hóa, ít khi chứng kiến qua tình huống này!
Lâm Diệu Đông thậm chí còn bị dọa tới nỗi đem miếng thịt lên tới miệng rồi lại bỏ vào trong bát, cau mày, có chút bối rối.
Bành Hoa cũng không ngờ Ngô Đạo Nhân vậy mà gọi cho xã hội đen? Ông khẽ nhíu mày.
Dù là xã hội đen, Bành Hoa cũng không phải là lăn lộn vô ích, nhất là việc gọi điện thoại.
Ông ngược lại muốn xem người đến là ai?
Đối với Trương Thiên, loại người này càng không tính là gì, máy bay, đại pháo, vũ khí hạng nặng anh gặp nhiều như cơm bữa.
Không có gì đáng lo!
Trương Thiên bình tĩnh nói với bố vợ: "Bố vợ đừng lo lắng, cho dù chúng ta không làm gì được cũng không thể mất tinh thần."
Bành Hoa không nói gì, vẻ mặt lấy lại bình tĩnh.
Nói xong, Trương Thiên hô to, ba người tiếp tục nâng chén!
Lý lẽ rất đúng, Lâm Diệu Đông cũng hiểu rằng không thể mất danh tiếng nhưng cũng không biết vì sao tay luôn run.
Ngô Đạo Nhân nhìn người được phái đến danh tiếng lớn, khóe miệng cong lên cười và nói với mọi người: "Tôi muốn bọn cậu nhìn cho kỹ ai mới là là người nắm quyền lực cao nhất."
"Bọn cậu trong mắt tôi không khác gì phế vật."
Tiếp theo, hắn muốn đem tất cả mọi người có mặt ở đây nghiền nát!
Ngô Đạo Nhân nhìn về phía Trương Thiên, trong lòng càng quyết tâm dẫm đám phế vật này dưới chân, giơ ngón tay lên: "Hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132331/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.