Cha vợ là giáo sư đại học, trước đây nhà trường có phân cho ông ấy một căn nhà.
Bình thường lúc làm việc cha mẹ vợ đều ở đây, khi được nghỉ thì mới về nhà họ Lâm.
Từ khi cụ Lâm qua đời, Nhật Thăng đảm nhận nhà họ Lâm, sau đó Lâm Tử Thanh ra ở riêng, cha mẹ vợ vẫn luôn ở đó, rất ít khi về nhà họ Lâm.
Trương Thiên và Lâm Tiểu Nhã chạy đến cửa học viện, nhìn thấy có mấy đang vây quanh, hình như đang bàn tán cái gì đó.
Mẹ vợ Lý Tú Cầm đang đứng ở chính giữa.
“Tú Cầm, mua đồ ăn đấy hả?” Một người phụ nữ có dẫn theo một thanh niên tiến tới bắt chuyện.
Người phụ nữ là dì Đàm, còn cậu thanh niên kia là con trai của dì, tên là Chu Chính Hạo, là một du học sinh, cậu ta lễ phép chào hỏi: “Chào dì Lý!”
Lý Tú Cầm là một nội trợ hiền lành điển hình, ngó thấy Chu Chính Hạo chững chạc sáng sủa, quần áo chỉn chu nên khen ngợi:
“Đây là Chính Hạo đấy à? Đã lớn thế rồi, đã tốt nghiệp đi làm chưa?”
Dì Đàm cười nói: “Tú Cầm này, cô lẩm cẩm rồi đấy à? Chính Hạo và Tử Thanh nhà cô sinh cùng một năm đó, chắc chắn là đã đi làm rồi.”
Ngay sau đó dì Đàm khoe khoang tiếp: “Chính Hạo mới du học về, là một sinh viên ngành y hàng đầu ở nước ngoài, bây giờ về nước có biết bao bệnh viện muốn thuê nó đấy.”
Đến tuổi này rồi, chuyện bọn họ thích làm nhất chính là tự hào về con cái, hãnh diện hơn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132310/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.