Hình ảnh đính kèm trong bài báo chính là cảnh hôm qua Trương Thiên đeo sợi dây chuyền mặt ngọc lục bảo trị giá hai nghìn vạn lên cổ Lâm Tiểu Nhã.
Mà dáng vẻ khi đó của Lâm Tiểu Nhã là hai mắt ửng đỏ, nước mắt lưng tròng, xem chừng cảm động vô cùng.
Còn một tấm hình khác là sợi dây chuyền giá trị hai nghìn vạn kia.
Nhìn thấy đống tin tức này xong, Trương Thiên hơi luống cuống.
Nghĩ kiểu gì cũng không ngờ lúc đó lại bị người ta chụp được hết.
Vợ yêu, có vài lời anh muốn tỏ, có lẽ em không tin?
Trương Thiên nhìn chằm chằm Lâm Tử Thanh lãnh đạm hờ hững, giơ ba ngón tay thành thật giải thích: “Vợ à, em phải tin tưởng anh!”
“Mặc dù mọi mặt anh đều khá xuất sắc, nhưng anh thề, anh tuyệt đối không thích Tiểu Nhã. Nhan sắc thì không được như em, trí thông minh cũng không cao như em, đến cả nhân phẩm đạo đức cũng không được như em nốt, sao anh có thể…”
Mặc dù biết Lâm Tử Thanh sẽ không suy nghĩ gì nhiều, nhưng từ nhỏ Lâm Tiểu Nhã và mình bát tự không hợp, Lâm Tử Thanh sao không biết rõ được?
Nhưng phụ nữ ấy mà, vẫn phải rót mật ong vào tai thì mới được.
Lâm Tử Thanh nhún vai, đi rửa mặt, không thèm quan tâm đến chuyện hai người này ồn ào gây chuyện với nhau.
Nếu sợi dây chuyền kia mà Trương Thiên có năng lực tặng cho Lâm Tiểu Nhã thì bây giờ cô đâu cần vì bận rộn chuyện ở công ty mà chạy tới chạy lui.
“Bao dung, hiểu chuyện, quả là cô vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132309/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.