Ánh đao loang loáng.
Bóng người xẹt qua.
Tiếng la kinh ngạc vọng tới.
Thanh âm chợt vang lên phút chốc đã tắt lịm.
Liễu diệp đao trong tay tên dẫn đường lấp lánh những tia hàn quang lạnh ngắt đang giơ cao lên bất động trong không trung hồi lâu không chịu hạ xuống tựa như được tạc bằng gỗ cứng.
Nếu như không vì kinh sợ cực độ thì tại sao thớ thịt cơ bắp của hắn trở nên cứng đơ y như xác chết vậy? Còn Bạch Hàng Tố tay hoành ngang ngọc địch đứng cách xa một trượng ở sau lưng hắn thái độ ung dung mỉm cười vui vẻ dường như không coi đối phương ra gì cả.
Ánh trăng vẫn lung linh tỏa sáng trên cao.
Gió núi không ngừng thổi lạnh buốt da.
Cơ hồ như chưa có sự gì xảy ra.
Đôi mắt Lãnh Nguyệt My trợn tròn đôi nhãn châu như muốn nhảy ra ngoài. Tuy nàng chăm chú nhìn Bạch Hàng Tố và tên dẫn đường không hề chợp mắt nhưng cũng không rõ sư muội mình dùng cách nào để thoát khỏi màn đao trùng điệp bao phủ quanh người, nàng chỉ cảm thấy hai cái bóng đen xẹt nhanh như điện, vừa hợp lại đã vội phân khai, sau đó mọi vật trở lại yên tĩnh như cũ tựa hồ như chưa hề có việc gì xảy ra.
Đặng Tiểu Nhàn lấy khuỷu tay kích nhẹ vào người Lãnh Nguyệt My đang ở bên cạnh rồi mỉm cười thì thầm bên tai nàng :
- My tỷ, người thua rồi.
Lãnh Nguyệt My như chợt tỉnh lại khẽ nguýt Đặng Tiểu Nhàn một cái, đỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ta-tuyet-dan/2861011/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.