Tiếng sáo vút lên chói tai.
Thanh la vang lên trầm đục.
Hai chiếc lồng đèn giấy từ xa tiến lại gần.
Nhìn xa xa giống như đốm lửa mà lúc ẩn lúc hiện, chập chờn dao động trong màn đêm đen đặc.
Một người dẫn đường đi trước thổi đoàn dịch dọn đường.
Mười thi thể trên mặt dán giấy vàng đi theo sát phía sau hắn, nên không thể nào biết được diện mục thực sự của họ càng không đoán được tuổi tác, đương nhiên cũng không tài nào thấy được họ là nam hay nữ.
Một kẻ đi đoạn hậu phía sau niệm chú làm phép trông có vẻ thập phần ma quái quỷ dị.
Thoạt nhìn thì chậm nhưng thực sự đoàn cương thi ma quái chuyển động nhanh lẹ cực kỳ trong chớp mắt đã tiến vào cốc.
Bạch Hàng Tố vẻ khẩn trương ngó những thi thể đang tiếp tục tiến lên trước, mắt nàng chợt sáng lên, miệng nở nụ cười mê hồn làm say đắm lòng người, nguýt Tái Thế Nhân đang ở bên cạnh một cái, đoạn giận hờn nói với lão :
- Lão ca ca bại hoại chết đi được, chuyện môn gạt người ta không hà!
Tái Thế Nhân mỉm cười trố mắt ngó Bạch Hàng Tố :
- Lão ca ca không hiểu ý ngươi.
Bạch Hàng Tố chỉ vào những thi thể ở phía trước đang tiến tới mỉm cười thấp giọng :
- Bọn họ là người, không phải quỷ.
Tái Thế Nhân cười ha hả hỏi :
- Làm sao ngươi biết được?
Bạch Hàng Tố khẽ lườm lão giọng nghiệm chỉnh đáp :
- Quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ta-tuyet-dan/2861008/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.