Sau khi Di Bảo nói với bố mẹ xong, nhận được sự thông cảm của cả nhà thì bỗng nhiên thả lỏng hơn rất nhiều. Cô chính là một cô gái không có bí mật như vậy. 
Mặc dù người khác không thích nhưng bạn học Di Bảo tầm thường mãi mãi là bảo bối mà bố mẹ yêu nhất. 
Đêm khuya, Hoàng chủ nhiệm và mẹ lặng lẽ đi vào phòng con gái, nhìn cô ngủ ngoan ngoãn, dường như mọi mệt mỏi đều biến mất. Di Bảo nằm trong chăn mền của mình, khóe mắt còn có nước mắt chưa khô. Hoàng chủ nhiệm bình thường ăn nói có ý tứ cuối cùng cũng lộ ra nụ cười hiền lành. 
Đồ ngốc này, học không giỏi thì khóc cái gì chứ? 
Thầm mến người khác cũng không có gì mất mặt. 
Bản thân của con đã đủ làm cho bố mẹ hạnh phúc rồi. Bố mẹ tin tưởng con, một ngày nào đó, con sẽ có sự xuất sắc của riêng mình. 
Hoàng chủ nhiệm không nhịn được mà xoa khuôn mặt nhỏ tròn vo của con gái một cái. 
Con gái của ông là công chúa nhỏ đáng yêu nhất trên thế giới này. 
Dưới gối của Di Bảo đè một quyển sách, chỉ lộ ra một góc, Hoàng chủ nhiệm rất muốn hiểu cuộc sống của con gái nên nhẹ nhàng rút ra. 
“Tình nhân bí mật của Long thiếu” 
Hoàng chủ nhiệm: “...” 
Mẹ: “...” 
Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau mấy giây, Hoàng chủ nhiệm nói: “Bây giờ anh đánh nó thì có phạm pháp không?” 
“Không cấu thành phạm tội được nhưng vi phạm vào bản thân nguyên tắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung/3390715/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.