Khoảng chừng qua một giờ sau, một tiếng nhẹ nhàng ưm.. hưm, lông mi dài của Hạ Trường Ninh nhẹ nhàng run run đang muốn mở ra.
Thương Ngự Thượng lập tức hướng tới gần Hạ Trường Ninh, khẩn trương cầm lấy tay cậu, giọng điệu vội vàng mà áp lực,
_ Trường Ninh, Trường Ninh, em tỉnh sao? Em nhìn tôi, Trường Ninh, tôi ở đây, tôi ở đây.
Hạ Trường Ninh cố gắng mở hé mắt, mê mang liền bắt gặp ánh mắt lo lắng và phiền muộn của Thương Ngự Thượng, thanh âm cậu nhẹ tênh gần như nghe không được,
_ Ngự Thượng.
Thương Ngự Thượng ngừng thở, nghe thấy cục cưng trong lòng mình gọi tên, anh kích động như một đứa trẻ con vậy,
_ Anh đây, anh đây, Trường Ninh, anh ở đây, em có khó chịu ở đâu không, nói cho anh biết.
_ Rất mệt mỏi, rất muốn ngủ.
Tình trạng hiện tại của Hạ Trường Ninh thật sự là không còn chút sức lực nào.
_ Được, ngoan ngoãn, muốn ngủ liền ngủ, anh bảo vệ em.
_ Ừm, Ngự Thượng, trước tiên đừng động đến bên phía Doãn gia, trước hôn lễ đừng động.
_ Được, em nói gì anh đều nghe theo em, em đừng nghĩ đến những việc khác nữa, ngoan ngoãn ngủ đi.
Hạ Trường Ninh nghe lời lần nữa nhắm lại mắt, ngủ thật say.
Thương Ngự Thượng quay đầu gọi Bạch Mạt,
_ Bạch Mạt, em ấy như thế này là sao đây, vì sao Trường Ninh vẫn còn chưa khỏe?
_ Phản ứng bất lợi sau khi dùng thuốc, cậu yên tâm, sau khi thuốc mê cùng chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-nam-the/2650281/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.