Nơi khe núi tĩnh lặng, ai nấy đầu bất động.
Nam Cung Tuyển chĩa súng vào hai người đành ông nhưng ánh mặt của anh vẫn nhìn vào khuôn mặt trắng nõn của Bạch Tuyết Ninh.
"Sợ không?"
Bạch Tuyết Ninh đứng yên, quét mắt nhìn khẩu súng trong tay anh: "Không sợ."
Mọi ánh mắt xung quanh đều đồ dồn vào hai người, Bạch Tuyết Ninh không quan tâm mà vẫn vững vàng bước đến bên Nam Cung Tuyển.
Giây kế đến, tiếng súng vang lên chấn động cả khe núi.
"Á!"
Họng súng của Nam Cung Tuyển chệch khỏi quỹ tích ban đầu, từ trán rơi xuống bả vai, xuyên thủng qua xương bả vai đối phương, không chút thương xót.
Tên đàn ông khổ sở kêu la, gục xuống ôm lấy vết thương, run rẩy kịch liệt.
Tiếng súng không thể ngăn lại bước chân Bạch Tuyết Ninh. Mấy giây sau, cô đứng lại, cúi nhìn cánh tay đang nâng lên của anh, đưa tay nắm lấy đầu ngón tay anh, nhanh chóng đoạt khẩu súng về tay mình. Cô trở tay ngắm họng súng về phía người đàn ông trên mặt đất.
Tiểu Lục thấy vậy vội hốt hoảng: "Ký chủ, đừng manh động, áo choàng của người sắp rơi rồi." Không phải ký chủ nói muốn làm hoa sen trắng sao?
Bạch Tuyết Ninh nhếch môi, không trả lời lại hệ thống, cô đang định bắn thì bỗng súng trên tay bị đoạt lấy.
Lúc này, yết hầu Nam Cung Tuyển hơi động, anh nhìn chăm chú một lúc lâu, rồi nâng tay lên nắm cổ tay Bạch Tuyết Ninh
Trước ánh mắt ngạc nhiên của cô, anh tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-co-vo-toan-nang/3653091/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.