Thẩm Tinh Lê sững sờ, sống cùng? 
Ngôn Gia Hứa ôm cô từ trên giường, mặc quần áo mang giày, mang theo cặp tài liệu rồi đưa cô ra ngoài. 
Rời khỏi căn nhà vắng vẻ âm trầm này. 
Thẩm Tinh Lê không hiểu rõ ý của anh, bọn họ như vậy không phải rất tốt sao? Cùng sống? Là muốn sống ngày tháng thế nào? 
Vẻ mặt anh bình chân như vại.. 
Thẩm Tinh Lê mặc cho anh lôi kéo, thầm nghĩ, chẳng lẽ chính là cuộc sống củi gạo dầu muỗi sao? 
Hay là kết hôn? 
Tuy nói cô đã đến tuổi luật pháp quy định nhưng cũng thực sự bị suy nghĩ này hù dọa. 
Thẩm Tinh Lê: "Không phải là muốn kết hôn chứ? Em mới 21 tuổi nha, anh tỉnh táo một chút." 
Ngôn Gia Hứa nghe xong thì im lặng rồi thấp giọng nói: "Năm nay anh 28 rồi." 
Thẩm Tinh Lê thuận thế gật đầu: "Đúng vậy, già quá đi." Cô lại bắt đầu nghịch ngợm: "Nhưng không sao, em không chê anh." Ánh mắt cô cười cong cong: "Còn nhớ lời hứa hẹn khi còn bé không? Anh cùng em lớn lên, em cùng anh già đi." 
Đây là lời cô viết cảm tưởng bày tỏ với bà nội vào giờ đọc sách ngoại khóa khi học tiểu học. 
Ồ, dùng vào người đàn ông già cũng không có gì không thích hợp. 
Ngôn Gia Hứa nhẫn nhịn suốt đường đi, đè nén lời nói của mình, cho cô một ánh mắt, đường cong ở dưới cằm căng cứng, anh nắm chặt tay cô giống như sợ mất đi. 
Ăn xong bữa cơm ở bên ngoài. 
Trung tâm thương mại vào mùng một đầu năm đã kín hết chỗ, tất cả mọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515403/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.