Thẩm Tinh Lê mở to mắt, mặt trời đã lên cao được ba sào, ánh mặt trời từ trong khe hở của màn cửa chiếu vào, rơi lên chiếc giường lớn. 
Cái giường này, từ nhỏ cô đã ngủ trên đó rất nhiều lần. Nhưng cảm giác lần này không giống như vậy, có thể là bởi vì thân thể cô để trần mà tỉnh dậy. 
Đêm qua là ba mươi Tết, xung quanh đều là tiếng pháo nổ, làm cho cô ngủ không yên. 
Ngôn Gia Hứa ôm cô ở trên sân thượng xem pháo hoa một lát, dịu dàng nói: "Nếu đã ngủ không được, vậy thì làm chút chuyện để dời sự chú ý đi." 
Sau đó bọn họ làm ở trên sân thượng, trốn trong chăn. 
Cô bị ném lên lên xuống xuống, cuối cùng thì mệt mỏi rã rời nằm trong ngực anh. 
Ngôn Gia Hứa hôn cô dưới sự tối tăm: "Bây giờ có thể ngủ chưa?" 
Toàn thân Thẩm Tinh Lê phát run, cô mơ hồ nói: "Buồn ngủ rồi, em muốn đi ngủ." 
Sao người này lại có nhiều tinh lực như vậy? Thẩm Tinh Lê tức giận bất bình nói: "Có phải anh đã uống thuốc rồi không?" 
Lời này quả thật là đâm đầu vào chỗ chết, Ngôn Gia Hứa làm bộ lại đi trị cô, Thẩm Tinh Lê nhát gan sợ chết, cầu xin tha thứ: "Anh trai, em sai rồi sai rồi, không dám nữa..." 
Anh nhướng mày cười một tiếng, ôm cô vào nhà, thả cô ở trên giường. 
Điện thoại bị vứt trên mặt đất, cô nhìn, mười giờ hơn. 
Chẳng trách hôm nay Ngôn Gia Hứa không dậy sớm, anh rất ít khi có thể ngủ đến bây giờ. 
Thẩm Tinh Lê rút thân thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515402/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.