Editor: Meow
Đợi hơn một giờ, quả nhiên vẫn không trả lời.
Hạ Hành tức không chịu được, gửi thêm một tin nhắn: [Trước vòng loại giải đấu, anh vẫn chưa trở lại, tôi liền coi như anh đã lĩnh hộp cơm[1]. Tôi nghĩ di chúc của anh chắc chắn không đề cập đến vấn đề kết toán cho tuyển thủ, tôi không đánh không công, bái bai ngài, sau này không gặp lại!]
[1] hi sinh
Chờ tin nhắn vừa gửi đi, Hạ Hành cảm thấy mình thật ngu ngốc.
Gửi nhiều tin như vậy làm gì, làm như mình quan tâm cái tên lừa đảo kia lắm í.
Mãi đến tận ba bốn giờ sáng, Hạ Hành mới miễn cưỡng ngủ thiếp đi.
Khi tia nắng sớm đầu tiên nhẹ nhàng rơi trên bệ cửa sổ, Hạ Hành ôm chăn, cuối cùng cũng ngủ sâu hơn chút.
Trên trời cao, vô số chiến hạm giữa những tia nắng, quay về địa cầu.
Tất cả thao tác viên chiến hạm rời khoang, tháo nón an toàn, hệ thống hiển thị [Ngắt kết nối hệ thần kinh].
Họ buồn ngủ đến sốt cả ruột, cấp trên cho bọn họ một giờ để nghỉ ngơi, trước khi đến báo cáo tình hình.
Có người tìm cái ghế, dựa vào sau, ai nấy đều mang đôi mắt gấu mèo.
Không ít thao tác viên chiến hạm, trực tiếp ngồi bệt xuống đất, ngã xuống đất ngủ.
Đợi đến khi tất cả thao tác viên hạm đội hồi phục tinh thần, đã là gần trưa.
Lúc này, nhóm chat nhỏ của Hạ Hành cùng mấy người Chu Hồng, Cố Hoài không ngừng nhảy tin nhắn.
A Hồng đệ nhất thiên hạ: [Thật mất hứng! Vì sao mọi người đều khổ cực trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-song/384226/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.