Editor: Meow
Đến khi đã quen với tốc độ này, đáy mắt Hạ Hành dấy lên chiến ý, đầu lưỡi quét qua răng nanh nhỏ.
Hắn muốn nói với Hà Hoan, nếu nói năng lực sửa chữa của Ngôn Dụ Phong mạnh mẽ, thì tôi đây sẽ đánh cho hắn sửa không kịp!
Nhưng hắn còn chưa mở miệng, Hà Hoan đã bay một đường mượt mà, làm Hạ Hành vui đến sắp nhảy cỡn lên, không quan tâm gì nữa, nhanh chóng đuổi bắn vị trí Ngôn Dụ Phong.
Trần Ngọc lập tức phản kích, mỗi một phát súng chuẩn xác, may mà Hà Hoan phản ứng nhanh, không thì Diệp Dương đã bị KO.
Cứ thế tranh tài, anh đến tôi đi, mỗi cái nháy mắt như đang căng não đến cực hạn.
Ám sát cùng ám sát ngược, khiên năng lượng đâm vào nhau, thời gian trôi qua nhanh hơn nhiều so với Hạ Hành nghĩ.
Bảy tám phút ngắn ngủi, Hạ Hành không đếm được họ đã giao chiến với đối thủ bao nhiêu lần.
Trần Ngọc lại bắn một phát súng, vốn mục tiêu là Hạ Hành, nhưng Hà Hoan đã lượn một cái, để Diệp Dương bị đánh trúng.
Diệp Dương logout.
Cố Hoài trực tiếp tiếp quản hệ thống phòng ngự của cậu.
Mưa đạn dồn dập đến, lướt qua phi hạm của họ.
Hợp tác cùng Hà Hoan, Hạ Hành cảm nhận được trình độ thượng thừa cùng kĩ thuật bay cao siêu của y.
Không chỉ tạo được góc độ tuyệt vời cho pháo thủ có cơ hội ra tay, mà còn phản ứng rất nhanh cứu được đồng đội trong gang tấc.
"Hạ Hành, cậu đã từng nói phòng thủ mạnh nhất chính là tấn công."
Hà Hoan lạnh giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-song/384225/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.