Nhẹ nhàng rút ra ngân châm, lại mở vài đơn thuốc, Trì Trọng Lâu đứng dậy hướng Đới viên ngoại cáo từ.
Đới viên ngoại một tay mở mấy cửa hàng dầu muối vải vóc, cũng coi là nhân vật có mặt mũi ở trấn nhỏ này, ước chừng năm mươi tuổi, bộ dạng ôn hòa, tạ ơn Trì Trọng Lâu xong liền kêu gia đinh đưa đại phu ra cửa.
Trì Trọng Lâu mang theo bánh ngọt cùng hai cân thịt khô Đới viên ngoại tặng, đi trên con đường trấn đá vụn, gặp được không ít người qua đường đều hướng y thân thiện chào hỏi, y cũng mỉm cười gật đầu chào lại từng người.
Vết thương ở chân trái đã hoàn toàn khép lại, y không muốn ở lại nhà Phạm Tứ Ngưu gây thêm phiền phức. Vì vậy đến khi đi lại không còn bất tiện liền để Phạm Tứ Ngưu tìm một nơi an tĩnh trong thôn, dựng lên một nhà tranh nhỏ.
Ban ngày chạy lên trấn nhỏ hành nghề y, buổi tối ở trong phòng điều chế thuốc, đổi lại cũng thanh tĩnh an nhàn.
Y biết dân chúng trong trấn nhỏ cũng không dư dả nên chỉ lấy ít tiền xem bệnh. Thường có những bệnh thấy áy náy, liền đưa cho y một chút lương thực, Trì Trọng Lâu cũng không cự tuyệt ý tốt của bọn họ.
Thu hoạch trong năm quá thấp, ở Câu Bình nạn đói cùng bạo động cũng càng ác liệt. Y ở trấn trên làm nghề y, thỉnh thoảng cũng nghe được các nơi đều có nạn dân chết đói. Đô thành Câu Bình – Vĩnh Tắc đã bị phản quân chiếm giữ, hoàng đế mất tích… dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phu/3262392/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.