Vũ Văn Thiên gác tay lên trán :
- Đã đến lúc chúng ta chỉnh đốn lại hàng ngũ rồi!
Lữ Vi Hóa chợt nhác thấy một nụ cười nham hiểm vút qua mặt Độc Thánh Giả, như tia nắng xuyên qua áng mây mù rồi đột ngột tắt lịm ngay.
Lữ Vi Hóa già lão thành tinh, vừa động tâm thì lại như diều đứt dây, sa vào trong sương mây dày đặc.
Độc Thánh Giả đứng lên, đến trước Vũ Văn Thiên trao cho y một hoàn thuốc và nói :
- Đã có khách đến, Sơn chủ hãy phấn chấn lên kẻo bị kẻ khác hiểu lầm.
Vũ Văn Thiên nuốt lấy hoàn thuốc rồi cười nói :
- Xin cho tôn giả được biết, người đến chẳng phải ai khác, hẳn tôn giả cũng đã nghe danh. Đó chính là Hồi Lỗ đại sư, Đệ Nhất Cao Thủ miền Tây Tạng. Y biết rõ Vũ Văn Thiên này có bao nhiều tài cán, Vũ Văn Thiên này cũng biết rõ trình độ võ học của y. Y đến rất đúng lúc, lát nữa bổn Sơn chủ sẽ giới thiệu cho các vị làm quen với nhau.
Độc Thánh Giả nực cười nhủ thầm:
“Thật tội nghiệp cho tên độc đoán, quá tự tin nơi bản thân nên đâm ra mù quáng, đâu biết mình rằng đã mời đến một táng môn táng tính. Hồi Lỗ đại lạt ma nào chỉ nghe danh thôi đâu? Bọn này đã cấu kết với nhau từ trước, cùng vào Trung Nguyên đồng mưu đại kế, chính là định lấy cái mạng già của ngươi đấy”.
Bên ngoài giả vờ sửng sốt :
- Hồi Lỗ! Quả là có nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/3096137/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.