Như tựa sấm nổ ngang tai, Bách Lý Hùng Phong thừ ra hồi lâu vẫn chưa dám tin vào câu nói vừa nghe được.
Chàng lẩm bẩm :
- Phích Lịch Thần Quyền Quan Sơn! Quan Sơn, Phích Lịch Thần Quyền...
Đoạn lắc đầu nói tiếp :
- Thật chẳng thể nào tin được!
Kiều Thiên Y trong bóng tối không thấy rõ được vẻ mặt của Bách Lý Hùng Phong, tưởng đâu đã xảy ra việc gì, vội hỏi :
- Bách Lý công tử, công tử bảo cái gì không thể tin được vậy?
Bách Lý Hùng Phong đưa tay gãi đầu, lẩm bẩm tiếp :
- Ô! Ta quả không dám tin thật đấy!
Tâm trí chàng trở về hồi mười tám năm trước, cảnh tượng phụ thân bị đại cựu Quan Sơn dùng tuyệt kỹ thành danh Phích Lịch thần quyền đánh chết trên sa mạc.
Mặt chàng co giật nhủ thầm:
“Khi xưa cha đã thảm tử dưới quyền của ông ta, hẳn là vì sợ ta báo thù nên mới vào ở rể nhà họ Kiều, rời xa quê hương đến nơi này... Tại sao khi nãy ta không dìm chết y cho rồi?”
Kiều Thiên Y hồi lâu không thấy Bách Lý Hùng Phong lên tiếng, những tưởng chàng khinh khi mẹ mình đã đánh mất tiết trinh, khinh khi mình là đứa con tư sinh nên mới liên tục nói ra câu “thật chẳng thể nào tin được”.
Nàng nghe lòng đau nhói thầm nhủ:
“Mình là một người xui rủi, không trong sạch, ai gặp cũng phải khinh bỉ thôi. Ôi! Chỉ trách mình quá hèn hạ, có niềm đau gì hà tất cho người khác biết?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/3096112/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.