Ngôi nhà đá âm u nằm cạnh một con rạch nhỏ, cánh cửa đá có gắn vòng sắt đang mở toang. Bên trong vọng ra tiếng cãi vã nhau, tiếp theo liền nghe thấy một tiếng quát lớn, Kiều Thiên Bích từ trong nhà đá lao ra, mặt nàng đầy vẻ tức giận nói :
- Ai mà cần, cái quân thối tha không biết điều.
Trở tay đẩy cánh cửa đá khép lại. Gương mặt xinh đẹp của nàng ở dưới ánh nắng lại càng thêm diễm lệ lôi cuốn.
Qua đôi môi đào vểnh lên cùng với đôi mắt rướm lệ của nàng, đủ hiểu rõ nỗi ấm ức của nàng vừa gặp phải trong ngôi nhà đá.
Nàng buông tiếng cười gằn :
- Hừ! Rồi đây ta sẽ làm cho ngươi phải quỳ mọp dưới chân ta.
- Ha ha!
Một bóng người từ trên không đáp xuống, vang lên một tiếng cười giòn, Kiều Thiên Long tay phải cắp lấy Kiều Thiên Y, nói :
- Bích nha đầu, lại giận ai nữa đó?
Kiều Thiên Bích ngoảnh lại :
- Ai bảo cháu giận chứ?
Kiều Thiên Long bật cười :
- Con nha đầu ngươi định nói dối gia gia hả? Này, đây không phải là nước mắt sao? Rõ ràng ngươi đang khóc mà còn định dối gạt gia gia?
Kiều Thiên Bích đưa tay lau nước mắt :
- Người ta bị cát rơi vào mắt thôi mà, có phải khóc đâu, làm gì phải khóc kia chứ?
Nàng liếc thấy Kiều Thiên Y, liền mừng rỡ nói :
- Cuối cùng thì vẫn là gia gia công bình nhất, Y nha đầu tự ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/3096110/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.