"Hừ, Tiểu Gia Cát? Nên nhớ nàng bây giờ là vương phi của bổn vương, trước kia ngươi và nàng có quan hệ gì bổn vương không quan tâm, nhưng bây giờ, nàng là người của ta. Cho nên ngươi tự biết thân biết phận đi!"
Hạ Vũ Mặc mặt mày tối đen vươn tay kéo Mộ Hạ về phía mình rồi ôm vào lòng.
Nữ nhân này! Giữa thanh thiên bạch nhật mà dám có ý nghĩ hồng hạnh vượt tường sao? Đừng mong hắn bỏ qua, hừ!
Thiếu Khâm nở nụ cười tà mị lặng lẽ nhìn Hạ Vũ Mặc lửa giận ngút trời ở đối diện, định mở miệng trêu chọc hắn một phen thì chợt bị một thanh âm trong trẻo mà tinh nghịch chen vào.
"Nhị ca! Nhị tẩu!"
Tam Vương Gia - Hạ Vũ Đông trên tay xách một con thỏ nâu hớn hở chạy đến. Từ ngày nhị tẩu gả đến phủ của nhị ca thì hắn chưa gặp qua nhị tẩu nga. Cho nên lần đi săn cùng nhị ca này hắn đã đặc biệt săn một con thỏ nâu để làm lễ gặp mặt.
"Nhị tẩu! Này là đặc biệt tặng tẩu, mong tẩu hảo hảo chiếu cố nhị ca ta a."
Hạ Vũ Đông cười hì hì đưa con thỏ cho Mộ Hạ, nàng mỉm cười đưa tay nhận lấy. Vị tiểu đệ này của Hạ Vũ Mặc quả là một đứa trẻ ngoan đi, sau đó liếc nhìn khuôn mặt đầy mây đen của Hạ Vũ Mặc. Hừ, chả bù cho tên mặt lạnh này.
Sau khi nghe Hạ Vũ Đông "giao" hắn cho Mộ Hạ thì Hạ Vũ Mặc có xúc động muốn đánh người. Đường đường là Tà thần của Bắc Hạ quốc mà lại nhờ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi/139783/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.