“Đi mau, đi…”, không biết Diệp Phong lo sợ điều gì mà cứ thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn.
Các ám vệ cũng lộ vẻ căng thẳng, bọn họ phân ra một nhóm người bảo vệ Cố Thanh Hy.
“Vương phi nương nương, ở đây nguy hiểm, xin người hãy nhanh chóng rời đi cùng thuộc hạ”.
Cố Thanh Hy có ngu đến mấy cũng hiểu ra.
Phía sau có truy binh, mà còn là truy binh rất lợi hại.
Trong đêm đen, có âm thanh cỏ cây sột soạt vọng đến.
Mấy người Cố Thanh Hy quay người nhìn, không khỏi hoảng hốt, vô số rắn độc đang vọt về phía bọn họ từ bốn phương tám hướng, số lượng nhiều đến mức che kín cả mặt đất.
Đám rắn này không cùng chủng loại, có đủ loại màu sắc, nhưng dường như chúng có cùng một mục tiêu công kích.
Tất cả mọi người ở đây đều có mắt nhìn, nhận ra được con nào cũng có kịch độc, một khi bị cắn sẽ mất mạng.
“Sao lại có nhiều rắn như vậy?”, trong đám đông không biết là ai lên tiếng.
Phù Quang trầm giọng: “Chủ tử, chắc hẳn là Đông trưởng lão của Thiên Phần tộc, ả ta am hiểu nhất là điểu khiển các loại trùng độc rắn kiến”.
“Có cách giải quyết không?”
“Trừ phi giết Đông trưởng lão hoặc khống chế ả ta, nhưng ả ta thường ở nơi rất xa và điều khiển bằng vu thuật, bây giờ chúng ta cũng không biết vị trí của ả”.
Hắn ta không dám rời xa chủ tử, sợ chủ tử gặp nguy hiểm.
Bầy rắn tới gần, nhóm ám vệ tự động vây quanh đám người Cố Thanh Hy để bảo vệ, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293185/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.