Lối ra của con đường bí mật có một tờ giấy, trên giấy viết mấy chữ, ý là hắn ta có chuyện, mấy ngày nữa lại đến tìm tiểu tỷ tỷ.
“Tiểu tỷ tỷ? A Mạc?”
Khó hiểu.
Không phải là hai con đường khác nhau ư?
Sao nơi này lại có tờ giấy A Mạc để lại?
Chẳng lẽ hai con đường thông với nhau?
Cố Thanh Hy cảm thấy rất có khả năng này.
Từ khi vào núi Lạc Hồn, mọi chuyện đều vô cùng kỳ lạ, cũng có thể là từ khi quen biết Tư Mạc Phi mới trở nên kỳ lạ.
Rốt cuộc người đó có thân phận gì?
Có lẽ lúc vào Ma tộc, hắn ta vẫn luôn giúp đỡ nàng.
“Chủ tử, phía trước có một ngôi chùa Bạch Vân, khói hương nghi ngút, hay là chúng ta đến đó nghỉ ngơi đi?”
Nàng không cần nghỉ ngơi.
Trạng thái của Phù Quang cũng rất tốt.
Chỉ có Diệp Phong, từ sau khi rời khỏi núi Lạc Hồn vẫn không nói tiếng nào, trông cũng vô cùng mệt mỏi.
Cố Thanh Hy gật đầu: “Vậy thì đến chùa Bạch Vân nghỉ ngơi đi”.
Cố Thanh Hy cũng không biết phải an ủi Diệp Phong thế nào.
Chuyện này chỉ có thể để hắn ta tự nghĩ thông suốt thôi.
Cũng không phải nàng cố ý nhìn thấy cảnh đó, thật sự chỉ là trùng hợp mà thôi.
Dù Diệp Phong không nói câu nào, nhưng nàng có thể cảm nhận được rằng hắn xem nàng là bạn.
Vì xem là bạn nên càng không muốn để nàng nhìn thấy tình cảnh xấu hổ nhất của hắn ta.
“Ngươi khoẻ chứ? Nếu không khoẻ, chúng ta tạm thời nghỉ ngơi ở đây đã”.
“Vẫn ổn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293127/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.