Mọi người đều hít sâu, không ngờ Lưu kỳ thủ lại gian lận.
Lạc kỳ thủ hét to, liên tục đấm gã ta mấy phát: “Ngươi còn nói ngươi không ăn gian, nếu ngươi không ăn gian, vậy xúc xắc trong tay áo của ngươi là cái gì?”
Lưu kỳ thủ cũng bực bội.
Gã ta thật sự không ăn gian.
Trên mặt đột nhiên bị đánh một quyền, Lưu kỳ thủ đau đến mức đầu kêu ong ong.
“Ngươi dám đánh ta ư, tạo phản à, vu oan cho ta thì thôi đi, lại còn dám đánh ta, các huynh đệ, đánh hắn một trận cho ta”.
“Các huynh đệ, họ Lưu này không có đạo đức, chẳng những gian lận trước mặt mọi người mà còn muốn đánh ta, đánh hắn một trận cho ta”.
Lúc này, mấy người khi nãy còn vui vẻ hoà thuận, vừa cười vừa nói xúm lại với nhau, ngươi một quyền ta một chưởng, đánh đấm túi bụi.
Cố Thanh Hy và Dịch Thần Phi lui ra.
Dịch Thần Phi cười nói: “Tam tiểu thư đúng là đi tới đâu là rối loạn tới đó”.
Cố Thanh Hy nghiêm túc đáp: “Nhảm nhí, rõ ràng là ngươi cố ý trêu đùa người ta, ngươi chọc tức Lạc kỳ thủ như thế, ta dám cược một túi que cay, chắc chắn Lạc kỳ thủ sẽ mất ngủ mấy ngày mấy đêm”.
“Que cay?”
Cố Thanh Hy híp mắt, cười hì hì: “Thần Phi đại ca, phiền ngươi dẫn ta đến chỗ sâu trong đài Tù Phượng”.
“Nơi đó canh gác nghiêm ngặt, ta không đi vào được”.
“Ta có cách đi vào, chỉ là ngươi phải chịu thiệt thòi một chút”.
Cố Thanh Hy nở một nụ cười đầy mưu mô, Dịch Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293065/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.