Nhậm Hổ và Phù Quang dẫn đầu các cao thủ Tu La Môn áp đảo đám người Ma tộc bằng sức mạnh tuyệt đối.
Còn người được gọi là Thanh tông chủ vẫn giữ nụ cười xa cách trên môi, từ đầu đến cuối không hề ra tay, không thể nhìn ra võ công sâu hay cạn.
Tiêu Vũ Hiên nuốt nước bọt, run rẩy nói: “Võ công của Ma tộc đã đủ cao, không ngờ võ công của Tu La Môn càng đáng sợ hơn. Nha đầu xấu xí, nếu họ cũng muốn cướp chuông Phá hồn, ta nghĩ chúng ta nên đưa chuông Phá hồn cho họ luôn đi. Hai người chúng ta cộng lại chắc còn không đánh lại một người của họ”.
Cố Thanh Hy chống cằm, thảnh thơi nhìn cảnh hỗn chiến.
“Đưa cho họ hả?”
Tại sao nàng lại cảm thấy mục tiêu của Tu La Môn không nằm ở chuông Phá hồn nhỉ?
Mấy nhóm sát thủ trước đó đều nhìn chằm chằm vào chuông Phá hồn trước ngực nàng bằng ánh mắt đầy tham lam, nhưng người của Tu La Môn lại không hề để mắt tới chuông Phá hồn trước ngực nàng, ngược lại đa số đều nhìn vào bờ vai bị thương của nàng.
Cố Thanh Hy lại nhìn về phía Nhậm Hổ và Phù Quang, trông họ không lớn lắm, nhưng hành động vừa nhanh vừa chính xác, đặc biệt là Phù Quang, tốc độ ma quỷ và tàn nhẫn kia đến nàng cũng cảm thấy mặc cảm.
Người của Tu La Môn quả nhiên có bản lĩnh.
“Rầm rầm rầm…”
Mấy chục cao thủ mà Giang Húc dẫn tới đều bị giết chết, hai ông lão cũng bị thương nặng, Giang Húc thì đang bị đánh bầm dập.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/292978/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.