Chương 908
Như vậy thì sao nàng có thể tiến vào cấm địa chứ?
Cố Thanh Hy đẩy cửa căn phòng ra để hít thở chút không khí trong lành.
Đảo mắt nhìn quanh, nàng thấy nơi này nằm sừng sững trên một đỉnh núi, xung quanh là chín tòa cung điện, khí thế bàng bạc, rường cột chạm trổ, thẳng tắp trong mây.
Bởi vì nơi nàng đứng là đỉnh núi cho nên chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy núi non vô tận, mây trắng mênh mông.
Không biết vì sao nàng luôn cảm thấy địa thế của ngọn núi này dường như có quy luật, khoảng cách giữa mỗi ngọn núi không hề có chênh lệch quá lớn.
Chín tòa cung điện lấy đỉnh núi nơi nàng đang đứng làm trung tâm, như thể chúng đang bao quanh canh giữ cho nàng.
Sát bên cung điện của nàng là một ngọn núi lớn dễ thủ khó công.
Chỉ có điều trên đỉnh núi đó không có cung điện gì.
Chẳng lẽ nơi đó là cấm địa sao?
Cố Thanh Hy bảo tất cả người hầu lui xuống, tự mình đi bộ đến cung điện trên đỉnh núi.
Nơi này có phong cảnh rất đẹp, không khí tươi mát, đúng là một nơi không tồi.
Chỉ có điều độ cao so với mặt nước biển rất lớn khiến cho nàng cảm thấy lạnh run.
Thấy xung quanh không có ai, Cố Thanh Hy thản nhiên đẩy cửa cung điện ra, muốn đi vào lấy xiêm y mặc.
Nhưng còn chưa kịp đẩy cửa ra thì bên trong đã truyền ra tiếng nói khiến cho nàng phải đứng yên tại chỗ.
“Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/2004450/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.