Chương 907
“Cho dù Dạ Mặc Uyên mất đi nội lực hay hàn độc phát tác thì hắn cũng sẽ không nhát gan như ngươi. Ngươi đường đường là một ma chủ mà còn không dám đưa ta vào cấm địa, vậy thì ngươi có thể làm được gì chứ?”
Câu nói này chắc chắn đã làm trái tim ma chủ tổn thương.
Câu nói này cũng đã kích thích hắn ta.
“Không phải chỉ là một cấm địa thôi hay sao, tỷ muốn đi thì ta mang tỷ đi là được chứ gì!”
Dứt lời ma chủ cũng có chút hối hận, nhưng Cố Thanh Hy đã vội vàng tiếp lời.
“Đây là do ngươi nói đó, ngươi không được nuốt lời, nếu không thì ngươi sẽ là một kẻ hèn nhát”.
Trong một khoảnh khắc, ma chủ cảm thấy như mình đang bị lừa.
Quên đi, cho dù hắn ta nhận ra mình bị lừa thì thế nào?
Ai bảo hắn ta lại thích nàng chứ?
“Cấm địa nguy hiểm, tỷ chữa trị vết thương trước rồi ta sẽ mang tỷ đi vào trong đó”.
“Không sao đâu, ngày mai chúng ta đi”.
“Ngày mai?”
Toàn thân nàng lúc này đang chằng chịt những vết thương dày đặc, có nhiều vết còn mưng mủ thối rữa, đại phu đã nói nàng phải nằm trên giường tịnh dưỡng ít nhất một tháng.
Làm sao nàng có thể đứng dậy trong thời gian ngắn như vậy chứ?
Cố Thanh Hy nói: “Đúng vậy, ngày mai vết thương của ta sẽ hồi phục thôi. Bản thân ta cũng là đại phu, ngươi đừng lo lắng, ta biết mình phải làm gì”.
Nếu không phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/2004448/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.