Hữu Vi dừng bước vào lớp, quay người lại nhìn.
Vương Oanh đi tới, cô lễ phép cúi chào.
" Chào cô!".
"Ừ! " Vương Oanh gật đầu .
Xong Vương Oanh đứng trước mặt cô, nhìn cô đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, thầm hài lòng trong bụng gật đầu nhưng không tỏ vẽ ra ngoài.
Lại tỏ ra nghiêm khắc nói. " Giờ ra chơi em lên phòng giám thị gặp tôi, không được chậm trễ ".
Cô kinh ngạc." Em chỉ chưa vào lớp thôi, đâu có phải trễ giờ?".
Cô thầm nghĩ, mình đâu có sai phạm lỗi gì sao lại phải lên phòng giám thị rồi. Vì vậy cô tỏ ra hơi khó hiểu và đang định mở miệng, thì lại bị cô giám thị Vương Oanh cướp lời.
" Không cần hỏi nhiều, tôi kêu em đi thì em đi đi. Không được tỏ ra thái độ". Vương Oanh khó tính nói.
Cô nghe nói vậy, cũng đành im lặng mà nghe. Vương Oanh thấy cô nghe lời, rốt cuộc thái độ cũng nhẹ nhàng được một chút." Cứ như vậy đi, em vào lớp được rồi ".
Nói rồi Vương Oanh bỏ đi, còn cô đứng đó ngơ ngác không hiểu chuyện gì rồi bước vào lớp.
Vừa bước vào lớp bao nhiêu ánh mắt lập lờ nhìn về phía cô, thấy cô nhìn qua thì chỉ có cười hoặc giả bộ làm chuyện khác. Hôm nay đúng là khó hiếu.
Cô bước tiếp về cúi lớp, lúc đi ngang qua bàn của Y Nhiên thì chợt nghe cô ấy cất lời." Cậu không biết chuyện gì vừa xảy ra à?".
Cô khẽ dừng lại, di lùi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3729409/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.