Vào trường.
Hai người rẽ về hai hướng đi khác nhau, vì năm hai và năm ba không cùng một chỗ. Hoắc Tử Dương nhìn theo bóng dáng thướt tha của cô đi lên lầu về lớp học của mình, thoáng thấy không muốn xa cô tí nào.
Ánh mắt hắn lưu luyến rời đi, mắt khẽ liếc lên lầu trên. Thấy bao nhiêu là cặp mắt đang vẻ lén lút nhìn xuống, hắn bỏ qua những ánh mắt si mê của nữ sinh. Hắn chỉ nhìn những tên con trai với ánh mắt sắc lạnh đầy vẽ cảnh cáo.
Trong trường này ai mà không biết Hoắc Tử Dương của năm ba chứ, đến cả giáo viên còn phải nể hắn vai phần.
Những tên con trai như nhận thấy được điều đó, người hơi đơ ra nhưng sau lại ngượng ngượng cười tỏ ra đã biết.
Dáng vẻ cúi cúi đầu trước hắn, có người tỏ ra nịnh bợ còn to tiếng vọng xuống.
" Anh yên tâm ".
" Bọn em sẻ trông chừng chị dâu của anh cho ạ!"
Mấy người trên lầu nghe gã nói, nụ cười chợt cứng ngắc lại. Tên vừa nói cảm giác tự nhiên bây giờ, lạnh hết cả sống lưng.
Hoắc Tử Dương ở phía dưới nghe được, miệng mỉm cười đầy hài lòng. Không cần biết Không khí trên đó thế nào.
"Chị dâu!".
Hắn khẽ gật đầu, ý cười tràn đầy trong mắt." Được đấy!".
Hắn thay đổi ánh mắt trở nên thoải mái hơn, rồi ngước nhìn lên trên. Hắn giơ ngón tay cái với tên con trai vừa nói.
" Cậu được đấy !".
Nói xong hắn vừa lòng rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3729408/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.