Cô cầm theo hộp thức ăn được khách đặt, bước ra ngoài của tính đi. Bà mẹ nhìn sắc trời cũng gần tối nghĩ gì đó rồi gọi cô lại " Hữu Hữu ".
Cô dừng bước ra quán quay đầu lại nhìn bà .Cô nhìn bà bà lại nhìn cô ,cô hơi khó hiểu nhìn cái vẻ chần chừ muốn nói của bà nhưng cô không có giục bà .Được một lúc bà hất cằm về chiếc xe máy cũ mình nói " Lấy xe mà đi cho mau ".
" Xe của mẹ ?" cô khẽ liếc chiếc xe cũ kĩ còn không thể cũ hơn . Khi chạy còn phát ra tiếng phừc phực lâu lâu còn phát ra tiếng nổ kì quái đến người chạy còn giật mình phát khóc đang được dựng ở góc của quán ăn .Liếc mắt khinh thường quay đầu bước ra cửa" Không cần rất bẻ mặt ".
Thong thả bước đi trên đường, từ trong hẻm đi ra đường cái lớn không tới ba trăm mét. Trời chưa tối hẳn nhưng trên con đường này đèn đã mở lên chiếu sáng mỗi bước chân của cô.Cô nhớ...Từ khi cô từ viện trở về giờ cô mới đi lại con đường này.
Đi ra khỏi hẻm ,chợt cô dừng lại nhìn nơi cô bị tai nạn .Hình ảnh ngày hôm đó như tái hiện trong đầu cô ,không phải là cô không chánh được mà do tinh thần hôm ấy quá hoang mang không thực tế nên tai nạn hôm đó mới xảy ra . Lúc bay ra sau xe cô đã kịp nhớ biển số xe trước khi bị ngất đi....
Đến con phố đối diện về đêm con phố này ,càng trở nên rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3726614/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.