Chương trước
Chương sau
"Đừng nghĩ mẹ không biết, con trước đây chơi quên trời đất, đến lúc khai giảng mới chịu bổ sung bài tập hè, cho dù có nhiều hơn nữa thì con vẫn hoàn thành nổi. Thế nên, mau, bắt đầu làm bài tập của con đi".

Tống Cẩm Dư: "..."

Lúc Tống Cẩm Dư vội vội vàng vàng hoàn thành xong bài tập hè của Trường trung học số 1, thì cũng đến thời điểm khai giảng rồi.

Ngày khai giảng.

Ba mẹ Tống thậm chí còn đích thân đưa cô đến trường, sau gặp được giáo viên chủ nhiệm, lời dặn dò cũng sắp chồng thành ngọn núi lớn rồi. Giống hệt cha mẹ già gửi gắm nhóc con của mình vào nhà trẻ, rồi lại rời đi trong trăm mối bận tâm.

Khoảnh khắc đó, cô nghĩ mình giống như gấu trúc, là quốc bảo của ba mẹ cô.

Chủ nhiệm ban 7——Cô Phó, Phó Lê, giáo viên giảng dạy môn ngữ Văn, cô mặc chiếc váy xinh xắn trẻ trung, mái tóc dài gợn sóng màu cafe, trên người thoang thoảng hương nước hoa, toát lên sự nhiệt tình, hiền dịu mà tinh tế.

"Lát nữa em giới thiệu một chút về mình cho các bạn trong lớp nhé, nghe mẹ em nói bài tập đều đã làm xong hết rồi à, vậy cố gắng ôn tập thêm, qua chín ngày nữa sẽ có bài kiểm tra. Số báo danh của em là 49, nhớ nhé, sau này kì thi do trường tổ chức sẽ dùng đến nó".



"Em cảm ơn cô ạ".

Trên hành lang, tiếng huyên náo từ lớp học không ngừng truyền đến, thế nhưng ngay khi cánh cửa mở ra, nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm, bầu không khí nhao nhao chép bài tập của nhau bỗng chốc bị thổi bay, lặng ngắt như tờ.

"Các em chú ý, lớp chúng ta có một bạn học mới chuyển đến từ trường trung học phụ thuộc, Tống Cẩm Dư". Cô Phó đứng trên bục giảng, nhẹ nhàng giới thiệu: "Từ hôm nay bạn sẽ chính thức vào học ở lớp chúng ta, hi vọng các em có thể giúp đỡ lẫn nhau".

"Tới, viết tên của em đi nhé".

Tống Cẩm Dư lễ phép gật đầu, lưng đeo ba lô bước lên bục giảng. Nét chữ hoạt bát, thanh mảnh bằng phấn trắng chậm rãi rơi trên nền bảng đen.

"Tống Cẩm...cái gì cơ? Thư hả?.

"Chữ này cũng khó quá rồi, trí nhớ tớ chưa mò ra đây này".

"Dư trong Tiệp Dư1... Tống Cẩm Dư, đồng âm với cá vàng2".

Tống Cẩm Dư thả phấn xuống, ngước mắt nhìn thẳng xuống bên dưới: "Xin chào mọi người, tớ là Tống Cẩm Dư, từ trường trung học phụ thuộc Ninh Đại chuyển đến đây".

"Có thể tiến độ của chương trình học sẽ đôi chút khác biệt, về học tập nếu có vấn đề gì, vẫn mong mọi người giúp đỡ tớ nhiều nha".

Lớp trưởng dẫn đầu vỗ tay chào đón, từ lác đác vài tiếng vang hưởng ứng dần trở thành một hồi vỗ tay nhiệt tình.

Xét đến việc lát nữa là tới giờ học, Tống Cẩm Dư liền đem tên mình trên bảng lau đi.



"Em trước ngồi vào chỗ trống kia nha". Giáo viên chủ nhiệm ra hiệu về phía vị trí cuối phòng, nói: "Sau khi kiểm tra xong, chúng ta sẽ có một cuộc điều chỉnh lại, đi đi".

"Em cảm ơn cô".

Dưới những ánh mắt quan sát như đang nhìn gấu trúc của phần lớn bạn học, Tống Cẩm Dư tiến về phía bàn của mình.

Thế nhưng mới đi được nửa đường, bạn học phía trước cô bỗng lắc lư cánh tay trắng trẻo đầy vui vẻ.

"Heey, Tống Cẩm Dư!".

"Ở đây, nhìn đây nè!".

Tầm mắt di chuyển qua, Tống Cẩm Dư trông thấy 1 khuôn mặt xa lạ, không có ấn tượng trong trí nhớ.

Trường trung học ở đây không bắt buộc mặc đồng phục, mặc cũng được, nhưng không phải thiết yếu.

Nữ sinh đang vẫy vẫy tay có khuôn mặt lanh lợi, xinh đẹp, mặc một chiếc váy màu xanh da trời kết hợp với nơ bướm nho nhỏ, nhìn kĩ thì có chút quen mắt.

Cô tìm lại trong kí ức của mình một chút, bỗng vô cùng ngạc nhiên hô lên: "Ôn Nghi San?".

"Thật không ngờ cậu vẫn còn nhớ tớ!".

Tống Cẩm Dư sắp xếp lại bàn ghế, đem ba lô bỏ xuống chỗ ngồi.

Ôn Nghi San là bạn tiểu học và Trung học của cô, không đúng, hình như giữa chừng thì cậu ấy chuyển đi rồi. Không nghĩ tới, cũng là chuyển đến trường Trung học số 1 này.

Tống Cẩm Dư thầm cười, có một loại kích động khó tả "xa quê gặp đồng hương".

Cách thời gian lên lớp còn 9 phút.

Tống Cẩm Dư vừa lấy ra hộp bút gấu trúc, Ôn Nghi San liền quay người qua hỏi: "Cẩm Dư, sao cậu đột nhiên chuyển trường thế? Cậu còn muốn thi đại học không vậy trời, giờ đã là lớp 11 rồi còn gì, sẽ khó cho cậu nha. Trước đó, tớ cũng không biết là cậu sẽ chuyển vào lớp tớ đâu".

Nét mặt Tống Cẩm Dư bình tĩnh, cười nhẹ nói: "Tớ chuyển nhà, nên chuyển trường luôn".

Việc chuyển nhà chuyển trường không phải là mối quan hệ nguyên nhân kết quả. Mà là song song. Ba mẹ cô chuyển đến nơi này sống, vậy thì tiện thể cô cũng sẽ chuyển đến nơi này học mà thôi.

Tiệp Dư: là một chức vị Phi tần ngày xưa.

Cẩm Dư: Jǐn yú – Cá Vàng: jīnyú
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.