Thân thể của anh ta nghiêng về phía trước, càng ngày càng gần tôi. Lúc tôi cho rằng anh ta muốn làm gì đó thì anh ta đột nhiên túm lấy tay của tôi.
Dị Tư Ẩn: “Nhìn.”
Một lời hạ xuống, đêm tối đột nhiên biến sáng lên, vô số ngôi sao lóng lánh xoay tròn theo chiều kim đồng hồ, phi thường xán lạn. Tôi kích động không thể nói ra lời, ngẩng đầu mở to hai mắt để nhìn, không buông tha cảnh đẹp dù chỉ một chút.
Mưa sao sa, tôi sống hai mươi năm đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy.
Dị Tư Ẩn: “Cầu nguyện.”
Âm thanh trong trẻo truyền vào tai tôi, tôi nghiêng đầu nhìn anh ta, ở lúc mưa sao sa chiếu rọi xuống, đôi con ngươi đen của anh ta sáng rực rỡ, dường như sao mai trong đêm đen, lại giống như một ánh sao sáng nhất trong đêm tối.
Ở một khắc này, tôi đã quên mất anh ta là quỷ, càng quên mất tình cảnh bây giờ. Tôi không khỏi gật đầu, hai tay tạo thành hình chữ thập, mắt nhắm lại.
Loading...
Nguyện vọng của tôi rất đơn giản, nguyện cho người bên cạnh khỏe mạnh hạnh phúc, nhưng người bên cạnh lại không nhiều.
Đợi khi tôi mở mắt, một đôi tay đặt lên eo của tôi, gắt gao ôm chặt tôi, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai của tôi.
Dị Tư Ẩn: “Cầu nguyện điều gì?”
Tôi liếc nhìn anh ta một cái, ngữ khí nói ra đem theo sự nhẹ nhàng.
Tôi: “Nói cho anh thì sẽ mất linh.”
Dị Tư Ẩn: “Nữ nhân ngu xuẩn, cái này còn tin, chỉ là lừa gạt người mà thôi.”
Tôi: “Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737931/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.