Tay của tôi bị anh ta túm chặt. Tuy rằng xúc tua một mảnh lạnh lẽo, nhưng tôi có thể chân chân thật thật cảm giác được đây là một khối thân thể, một thân thể cực kì lạnh lẽo.
Bởi vì bị anh ta chạm vào mà tay của tôi nguyên bản ấm áp đều biến thành lạnh buốt.
Dị Tư Ẩn: “Cô ngoài gả cho tôi thì không có biện pháp nào khác.”
Anh ta vừa nói vừa vỗ đầu của tôi, giống như thợ săn chế phục con mồi. Mỗi lần vỗ xuống là lực đạo lại mạnh thêm một chút, sau cùng đổi thành khẽ vuốt.
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, cái mũi anh tuấn, sườn mặt sắc lẹm như lưỡi đao, con ngươi đen như mực. Nếu như anh ta không chết thì tôi và anh ta đại bác bắn cũng không tới.
Dị Tư Ẩn: “Cô không gả?”
Âm thanh âm lãnh giống như gió bay vào trong tai của tôi, hàn ý chạy thẳng vào tim. Âm thanh càng thêm lạnh, tay của anh ta lại càng bóp mặt của tôi, một chút lại một chút, giống như muốn phá hỏng mặt của tôi.
Tôi kinh ngạc nhìn anh ta, nỗ lực bình phục trái tim đang phập phồng. Nếu như tôi không đáp ứng đừng nói là Tinh Thủy Loan, ngay cả quan tài tôi cũng không thể ra được.
Loading...
Nếu như không ra được, tôi sẽ không có cách nào tìm Viên Doanh, càng khó thoát thân.
Cho nên tôi càng không dám mạo phạm anh ta, bắt buộc phải giả vờ hùa theo, nhưng giả vờ cũng không thể lộ liễu, phải mười phần tự nhiên.
Tôi nâng mắt nhìn anh ta, mím chặt cánh môi. Mỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737885/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.