Anh ta câu khóe môi, đáy mắt mang theo ý cười nhè nhẹ. Nhìn anh ta cười tôi càng cảm thấy sợ hãi. Nụ cười của anh ta rất âm lãnh, không có ý tốt, nổi lên từng trận hàn ý.
Tây Thành đàn bà nhiều như vậy, tại sao lại chọn trúng tôi? Bát tự không phải là duy nhất, có rất nhiều người đều sinh cùng giờ.
Dị Tư Ẩn: “Cô bây giờ vẫn còn dám phân tâm, tôi sẽ không khách khí nữa.”
Vừa nói xong chân của tôi bị anh ta giữ chặt. Đánh không lại lực đạo của anh ta, chỉ có thể khuất phục tách ra. Chỗ ngượng ngùng nhất bị anh ta nhìn chằm chằm.
Tôi nhắm mắt lại, thậm chí nghiêng đầu, không dám nhìn chính mình bị anh ta chiếm hữu.
Dị Tư Ẩn: “Tô Tình Thiên, ở Tây Thành có bao nhiêu nữ nhân muốn được tôi thượng. Phúc phần rơi trên người cô, cô cư nhiên nhắm mắt!”
Trong âm thanh mang theo sự tức giận ẩn nhẫn. Tôi biết anh ta đã bị chọc giận rồi. Cũng biết trận này tôi sẽ rất thảm, nhưng tôi chính là không muốn nhìn thấy anh ta, không muốn nhìn bộ dáng khi thực hiện của anh ta.
Anh ta xuất hiện đã hủy hoại tôi. Vốn dĩ tôi có thể sống một cuộc sống bình thường, cho dù khó khăn nhưng sẽ cố gắng tiếp tục. Bây giờ thì sao? Tôi bị giam cầm ở Tinh Thủy Loan, muốn chạy trốn là một vấn đề nan giải.
Loading...
Dị Tư Ẩn: “Đàn ông trời sinh thích chinh phục. Tô Tình Thiên, đây là do cô tự chuốc lấy.”
Tôi vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy chân bị nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737884/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.