Khá bất ngờ với câu hỏi của Âu Mạn Ny, nhưng nếu cô muốn biết thì Đoàn Liễu Như cũng không ngại miệng thừa nhận.
“Đúng, thì sao?”
“Chẳng sao hết. Chỉ là muốn biết để xem xem chị có cần giúp đỡ gì không thôi.” Âu Mạn Ny nhàn nhạt đáp.
“Giúp đỡ tôi? Em thật lòng có ý tốt vậy sao?” Đoàn Liễu Như khinh khỉnh hỏi lại.
Bầu không khí giữa hai người lúc này có thể nói khá ngột ngạt. Thấy vậy, Mạn Ny cũng nhanh chóng vào thẳng vấn đề bằng việc đưa ra một chiếc lọ nhỏ, có chứa dịch thủy không màu, không mùi bên trong. Sự xuất hiện của thứ này khiến Đoàn Liễu Như thoáng chau mày.
“Ý em là sao?”
“Nếu đã thích mà chờ mãi không được hồi âm, thôi thì mình chủ động tấn công đi. Chị là bác sĩ, chắc cũng biết tới xuân dược nhỉ?”
Lúc này, Đoàn Liễu Như căn bản vẫn chưa thể đoán được dụng ý của đối phương là gì, nên vẫn còn dè chừng.
“Tại sao em lại nói với chị những chuyện này? Chẳng phải em cũng có tình cảm với anh Khải Uy sao?”
“Đó là trước kia thôi, còn giờ em có bạn trai rồi, mà anh ấy thì cứ không chịu yêu đương làm ba mẹ lo lắng. Vậy nên, em phải ra tay tác thành cho hai người.”
“Sao sự lựa chọn lại là tôi mà không phải ai khác?”
“Vì chị vừa ý mọi người.”
Hiểu được vấn đề, Đoàn Liễu Như cũng trở nên trầm tư hơn, nghiền ngẫm vấn đề một cách thật nghiêm túc. Nhân lúc đó, Âu Mạn Ny
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-khong-buong/3606226/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.