Sáng hôm sau, lúc Âu Mạn Ny giật mình thức dậy đã hơn tám giờ sáng. Nhìn hết xung quanh vẫn không thấy Hứa Khải Uy đâu, nên vệ sinh cá nhân xong là cô lật đật chạy xuống phòng khách.
Vừa gặp Hứa phu nhân ngồi trên sofa, Mạn Ny liền hỏi:
“Anh Khải Uy đâu rồi mẹ?”
“Anh con đi làm rồi, sáng nay bệnh viện có ca nhồi máu cơ tim nên tiểu Uy phải vội đến đó từ sớm, gấp đến nổi cả bữa sáng còn không kịp ăn nữa đấy.”
“Vậy để con chuẩn bị ít thức ăn rồi mang tới cho anh ấy nha mẹ.”
“Khoan đã, con quay lại đây cho mẹ nói chuyện một chút.”
Âu Mạn Ny đã quay lưng định đi nhanh vào bếp rồi, nhưng lại bị Hứa phu nhân gọi, nên phải quay lại với vẻ mặt có chút không muốn. Bởi vì, cô biết mẹ mình sắp nói những gì.
“Dạ mẹ gọi con.”
“Chuyện chọn ngành, con suy nghĩ tới đâu rồi, đã có quyết định chưa?”
“Dạ rồi, con định học ngành Y như ba với anh Khải Uy.”
“Ủa sao mẹ nhớ con từng nói thích học ngành công nghệ thông tin mà? Giờ lại đổi ý à?”
“Vâng, nghĩ kỹ lại thì con thích làm bác sĩ hơn mẹ ạ!”
Âu Mạn Ny cười cười, song, định tiếp tục trở vào bếp thì mẹ lại hỏi:
“Thế đã chọn trường chưa? Nhưng nếu học ngành Y thì chắc chắn phải du học như anh con mới đạt được thành tựu lớn.”
Nghe mẹ nói ra gợi ý đi du học mà Âu Mạn Ny ngạc nhiên tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-khong-buong/3606216/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.