Lam Ái Vy nằm xấp trên giường để người hầu chăm sóc vết thương giúp cô. Ai nấy nhìn thấy đều cảm thấy thương xót lẫn tội nghiệp cho cô gái bất hạnh...
"Cô đói không...tôi sẽ chuẩn bị chút bánh ngọt cho cô nhé..."
Lam Ái Vy vẫn không có chút phản ứng nào, tâm trí cô đang hỗn loạn hơn bao giờ hết sau khi bị tên điên kia tra tấn. Cơ thể đau đến mức không thốt được bất cứ câu gì, ngay cả nước mắt cũng không rơi nổi...
"Cô cố chịu đựng một chút, sắp xong rồi..."
Quản gia đứng một bên cố trấn tĩnh Lam Ái Vy, liền liếc xuống thau nước loang màu đỏ nhạt của máu. Vốn dĩ xăm mình bình thường đã rất đau rồi, huống chi cô xăm không thuốc tê trong suốt ba tiếng đồng hồ dài vô tận...
"Cô ngủ một chút cho đỡ mệt..."
Quản gia kéo chăn lại giúp Lam Ái Vy, trả lại không gian yên tĩnh cho căn phòng. Cô liền gỡ chăn ra khỏi cơ thể, yếu ớt vịn tay vào thành bàn ra ngoài ban công...
Cô thực sự nuốn giải thoát bản thân bằng cách nhảy xuống dưới, tuy đau đớn nhưng một lần là xong, còn hơn phải sống trong lo sợ khổ sở từng đêm một như thế này...
Không gian ban đêm yên tĩnh đến lạ lùng, tiếng gió thổi nhẹ nhẹ qua từng kẽ lá xào xạc rơi xuống. Lam Ái Vy đưa tay về phía trước với hi vọng nhỏ nhoi rằng chiếc lá sẽ rơi xuống tay cô, giữ chân cô lại thế giới u tối này...
Cô đơn tuyệt vọng đến mức phải dựa vào may mắn của tự nhiên để quyết định số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775502/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.