Sáng nay cô có tiết lúc bảy giờ nhưng Nhược An ngủ không thể mở nổi mắt, nằm giữa đống chăn gối êm ái cùng chiếc giường Kingsize đưa cô du ngoạn trong giấc mơ tươi đẹp. Trần Quân Minh ngược lại dậy thì sớm, anh để ý đồng hồ thấy cô ngủ chưa dậy liền có lòng tốt đi qua nhắc nhở...
"Cô có cần tôi mua cho con gà để nó gọi cô dậy không Kiều Nhược An..."
Nhược An nheo nheo mắt ngồi dậy, cô vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nên không biết bộ dạng hiện tại của mình như thế nào. Mái tóc xõa lưa thưa trước mặt được cô hất ra sau, dây áo ngủ vì lộn xộn mà trễ một bên xuống, chân áo bị kéo lên đến nửa đùi. Trần Quân Minh nhìn cô không chớp mắt, anh liền xấu hổ quay ra chỗ khác nhắc nhở...
"Cô sửa soạn lại bản thân đi rồi xuống ăn sáng..."
"Biết rồi, anh nói lắm thế..."
Lần đầu tiên trong đời Nhược An lại ngủ sâu đến như vậy, cô vẫn luyến tiếc nhưng vẫn rời khỏi giường để chuẩn bị đi học. Trần Quân Minh cũng chu đáo chuẩn bị đồng phục cho Nhược An khiến cô có chút cảm kích, mà cũng đúng thôi, ai bảo mang cô về nhà anh làm gì...
Chuẩn bị xong đâu đấy tầm mười phút, cô liền được người hầu dẫn xuống phòng ăn riêng của căn biệt thự, nơi Trần Quân Minh đã đợi sẵn...
"Cô nhanh cái chân lên, tôi đợi cô mười phút rồi đấy..."
"Tôi bắt anh đợi hả, cứ càu nhàu suốt không thấy chán à..."
Nhược An ngồi trên ghế liền được người hầu chuẩn bị thức ăn cho cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-sung-em-ca-doi/1516070/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.