Nhược An nằm trên giường một lúc lâu vẫn không thể ngủ nổi, nhìn đồng hồ cũng đã nửa đêm mà cô không chợp mắt được dù hôm nay đi chơi khá mệt. Tuy căn phòng xa hoa lộng lẫy nhưng chẳng hề mang lại cho cô chút ấm áp nào. Càng nghĩ lại càng muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt... 
Nhược An mở cửa ban công mà ra bên ngoài tận hưởng khí trời, gió mát thổi nhè nhẹ vào mái tóc bồng bềnh của cô khiến nó bay bay nhẹ nhàng như đang đùa nghịch cùng gió, đôi mắt đăm chiêu nhìn ngắm từng khu nhà của tòa biệt thự giữa đêm tối tĩnh mịch, đẹp đẽ đến mức cô đơn... 
Nhược An đoán Trần Quân Minh cũng giàu có lắm nên mới xây được tòa biệt thự quy mô như thế, nhưng đối với cô cũng chẳng chút liên quan, ngay cả việc sau này cả hai có kết hôn đi chăng nữa thì cô cũng không muốn ở nơi này một chút nào... 
Chiếc xe sang trọng của Trần Quân Minh lăn bánh vào sân của căn biệt thự. Ánh đèn từ xe hơi bừng sáng như muốn soi chiếu cả bầu trời tối, làm mắt Nhược An nheo lại đôi chút vì chói. Trần Quân Minh bước xuống, thứ khiến anh chú ý chính là nữ nhân đang đứng trên lầu kia, bây giờ đã nửa đêm nhưng cô vẫn chưa đi ngủ... 
Nhược An theo phản xạ nhìn xuống Trần Quân Minh liền thấy anh đang nhìn cô, tâm cô có chút rộn ràng chỉ biết đứng chôn chân tại chỗ đến khi anh bước vào nhà mới thở vào nhẹ nhõm... 
Nhược An tưởng đêm nay anh sẽ không về, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-sung-em-ca-doi/1516069/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.