Trần Quân Minh chốt cửa thư phòng lại, tiến đến bàn làm việc mở ngăn kéo tủ mà cầm khung hình vừa mới cất lên ngắm kĩ. Nỗi nhớ nhung cùng sự chua xót hiện rõ trên ánh mắt của nam nhân si tình...
Trên hình là một cô gái có mái tóc dài màu nâu, xoăn nhẹ phần đuôi đang bay tự do trong gió, cô gái gần ba mươi tuổi. Ấn tượng nhất chính là khuôn mặt xinh đẹp động lòng người cùng nụ cười tươi như ánh dương của cô gái, khiến cho bất cứ ai ngắm nhìn đều si mê. Phía dưới bức ảnh vẫn còn hiện lên hai chữ Mộc Tuyết được viết in hoa ngay ngắn...
Trần Quân Minh càng ngắm lại càng nghĩ đến hình ảnh Nhược An đứng trên ban công tối ngày đầu tiên cô đến nơi này. Chỉ tiếc tối đó trên khuôn mặt thiếu nữ lại hiện lên nỗi buồn man mác của người con gái chứ không cười tươi như người phụ nữ trong ảnh...
Mộc Tuyết chính là người phụ nữ đầu tiên Trần Quân Minh mong muốn nhất nhưng không có được. Là người phụ nữ đầu tiên vẫn còn tồn tại trong tâm trí anh suốt mười tám năm trời. Đây chính là chấp niệm vĩnh cửu mà anh sẽ mang theo mãi mãi...
Trần Quân Minh đặt nhẹ tấm hình trở lại ngăn tủ mà khóa kĩ càng như sợ người khác động vào. Anh lại khoác áo ngoài đến quán Bar, tối nay còn phải kiểm soát chất lượng của từng loại rượu mới nhập...
Vừa ra khỏi phòng đã thấy bóng dáng Nhược An cũng đang đi ra ngoài...
"Tối muộn rồi anh còn đi đâu thế..."
Trần Quân Minh tiến đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-99-ngay-yeu-anh/1649146/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.