Tóm lại là một người cha dẫn con gái đi chơi, kết quả vừa mới mua một quả bóng bay cho con gái, sau đó đi mua kem, quay đầu lại liền thấy con gái biến mất, quả bóng bay bay lên trời.
Người cha lập tức báo án, quan phủ giới nghiêm toàn bộ khu phố để tìm kiếm mà vẫn không thấy tung tích con gái, thậm chí ngay cả một sợi tóc
cũng không tìm được.
“Sư phụ, nếu anh còn chỗ nào muốn biết thì có thể gọi người cha kia tới để hỏi, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt.” Hoa Quốc Đống nói.
Diệp Lâm lắc đầu, dáng vẻ suy tư.
“Bọn buôn người bình thường không có năng lực như vậy đâu!” Tư Đồ Nhật Thăng cũng rất nghỉ ngờ: “Rất có thể là việc làm của yêu vật!”
“Diệp sở trưởng, cậu thấy thế nào?” Mọi người đều nhìn về phía Diệp Lâm, muốn nghe ý kiến của Diệp Lâm.
“Mua bóng bay xong là biến mất hả?” Diệp Lâm hỏi: “Có tìm được người bán bóng bay không? Có thẩm vấn hắn bay chưa?”
“À thì..." Hoa Quốc Đống lật hồ sơ ra xem, lắc đầu ni không có ghi, chắc là chưa thẩm vấn.”
Trong hồ sơ
“Hắn chỉ là một người buôn bán nhỏ, chắc là không có liên quan gì đến vụ án đâu nhỉ?”
Kim Lũ Y cũng nói: “Chỉ là một tên buôn bán nhỏ thôi, nếu có bản lĩnh thì cần gì phải đi bán bóng bay?”
“Thân phận tầm thường chỉ là một lớp ngụy trang. Thân phận càng thấp, người ta mới càng dễ dàng bỏ qua.” Diệp Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3564223/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.