“Haizz, bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn rồi, anh tự cầu nhiều phúc đi.”
Xích Long không hề sợ hãi: “Con người sống trên đời có ai không chết chứ?”
“Anh ta lợi hại có liên quan gì tôi đâu? Cuộc đời tôi chỉ nhận một Long Vương là cha nuôi thôi, còn những người khác dù mạnh hay yếu cũng đừng mơ làm tôi chịu thua!"
“Tôi lặp lại lần nữa, cha nuôi đi rồi, tôi đã rửa tay gác kiếm, Long Môn không còn tôi nữa.”
Cùng lúc đó, trong phòng họp có rất nhiều người ngồi.
Hắc Long chuẩn bị phòng họp lớn nhất cao ốc Long Môn, đủ để cất chứa mấy trăm người, nếu không là không có đủ chỗ ngồi cho khách khứa hôm nay.
Bởi vì có các viện trưởng, phó viện trưởng các bệnh viện trung y tây y lớn nhỏ ở Yến Kinh đều đến đây.
Cuộc họp hôm nay liên quan đến xu thể y học trong tương lai của Đại Hạ, các bệnh viện lớn tất nhiên là sẽ không vắng mặt.
Mọi người đều cảm thấy vô cùng tò mò với Diệp Lâm - người mở cuộc họp ngày hôm nay, đồng thời có khả năng lật đổ thể cục ngành y hiện nay.
“Nghe nói cậu ta rất giỏi y thuật, có thể chữa sống người chết, chữa lành da thịt, không biết có thật sự giống như lời đồn hay không?”
“Ha ha, viện trưởng Khâu, tốt xấu gì ông cũng xuất thân lâm sàng, đồng thời là chuyên gia tim mạch, sao có thể tin mấy lời nói của đám lừa đảo cơ chứ? Chữa chết người sống hả, cậu ta coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3516877/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.