Bị Diệp Lâm dạy dỗ một trận, Diệp Phạm sợ đến mức hồn vía lên mây.
Ông ta từng tuổi này rồi, làm sao có thể chịu nổi cú sốc hôm nay, suýt nữa là qua đời luôn rồi.
“Vâng vâng vâng... Tôi không dám nữa... Tôi lăn ngay đây."
Diệp Phạm vừa nói vừa ôm đầu bỏ chạy.
"Tới khi chạy ra khỏi nhà họ Diệp mấy trăm thước, Diệp Phạm mới thở hồng hộc, phát hiện quần áo trên người mình đã ướt đẫm, giống như con gà rơi vào trong nồi canh.
Có điều, có thể sống sót đã là may mắn lắm rồi, Diệp Phạm không dám mong cầu gì nhiều hơn, sau này phải tránh xa nhà họ Diệp ra mới được.
Sau khi Diệp Phạm bị đuổi đi, cả nhà họ Diệp đều im lặng, không một ai dám nói chuyện.
'Hữt” Diệp Lâm hữ lạnh một tiếng, từ từ nói: “Tôi mới đi không bao lâu mà đám già các ông đã bắt đầu ngầm phản tôi rồi, còn muốn đoạt chức vị gia chủ của tôi nữa hả?”
“Cho rằng ra bên ngoài xách bừa một tên quan bát phẩm là có thể rạng rỡ tổ tiên? Là có thể chặn đầu tôi? Tôi cảm thấy mất mặt thay các ông luôn đấy!”
"Trước đây tôi nế tình các ông lớn tuối, không so đo với các ông, chỉ đuổi ông nội của tôi thôi. Chẳng qua là các ông nói một đẳng nghĩ một nẻo, không biết tự lượng sức mình."
“Lần này cũng đừng trách tôi trở mặt với các ông, cả nhà họ Diệp cần phải rửa sạch một lần.”
Nghe vậy, đám trưởng lão trong gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3516874/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.