Ngô Lục Ngũ nghe vậy thì cảm thấy trong lòng đau nhói: “Anh Cả, sao anh lại...”
“Hừ, thằng nhãi này khôn lảm, tìm người thạo nghề chơi tôi một trận!” Ngô Lục Nhất liếc Ngô Nhạc và Diệp Lâm bằng ánh mắt bực bội.
“Lúc nãy tôi đang đấu pháp với thẳng nhãi kia!” Ngô Lục Nhị nói: "Nếu không phải lão Ngũ đột nhiên về nhà thì hiện giờ thẳng nhãi kia đã bị tôi đánh bại rồi!”
Lúc này, Ngô Lục Ngũ mới nhìn sang Diệp Lâm, bồng nhiên cảm thấy quen quen, dường như đã từng gặp ở đâu rồi.
“Nhãi ranh, hôm nay xem như mày may mắn!” Ngô Lục Nhất ra lệnh đuổi khách: “Hôm nay chúng tôi phải tiếp đãi khách quý, bọn mày cút hết đi, xem như nhà họ Ngô tao xui xéo!”
Ngô Lục Nhị vẫn còn muốn đánh, hỏi: “Nhãi ranh, mày theo đạo gì vậy, để lại tên tuổi đi! Hôm nào nhà họ Ngô tao rảnh sẽ đi khiêu chiến mày, chuyện hôm nay chưa xong đâu."
“Đúng vậy! Để tên hoặc là môn phái lại đi!" Những người nhà họ Ngô khác cũng gào lên, giống như là nếu hôm nay không có Diệp Lâm thì nhà họ Ngô bọn họ không đến mức phải chia ra một phần bảy gia sản vậy.
Số tiền này phải tính lên đầu thẳng nhãi này mới được.
Nghe vậy, đỉnh chủ Điếu Bạch Mi của đỉnh Bất Lão trợn tròn mắt
Trời ạ, mình không nghe lầm đấy chứ? Mấy ông già lầm cẩm nhà họ Ngô dám đòi tính sổ với Diệp Lâm, không bỏ qua cho Diệp Lâm?
Giờ phút này, Điếu Bạch Mi biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3511549/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.