BăngThất Hàn toàn thân mặc áo đơn kimônô trắng, ngồi ở võ quán một giờ liền, vốn cômuốn làm lắng đọng lại nỗi lòng đang dâng trào mạnh mẽ, nhưng một khi nhắm mắtlại, trong đầu cô sẽ xuất hiện gương mặt của Đoàn Duẫn Phi, sự phóng đãng, tràophúng, cuồng vọng…… Và cả ôn nhu!
Hắn rõràng từng xâm phạm cô, vì sao trong đầu cô chỉ lưu lại sự ôn nhu âu yếm làmngười ta rung động triệt để?
Có phảicô bị bỏ bùa không, mà hình ảnh hắn hôn cô, ôm cô lại chiếm đầy suy nghĩ củacô? Nếu không, trước kia cô căn bản là bất vi sở động (không có động tĩnh,không bị thuyết phục) với tình yêu nam nữ, sao hiện tại lại trở nên giống conmèo hoang động dục, vừa ngu xuẩn vừa mất mặt?
Cô hítmột hơi, cố bình tĩnh lại, nhưng bất đắc dĩ là mỗi tế bào thân thể giống nhưkhông còn là của cô, muốn quản cũng không quản được, cảm giác môi Đoàn Duẫn Phikhẽ hôn trên người lại bao phủ lấy cô lần nữa, trong mũi tất cả đều là hơi thởnam tính mãnh liệt khiếp người của hắn……
Tronglúc mờ mịt, cô mở mắt ra, thấy rõ gương ở bốn phía võ quán hiện lên một khuônmặt diễm lệ ửng hồng, bộ dáng kia, tựa như cô gái đang chìm đắm trong tìnhyêu……
Trờiơi! Cô đang nghĩ gì vậy?
Cô độtnhiên thức tỉnh, vội vàng thu lại tâm hồn đang phiêu bạt, nắm kiếm trúc bênngười, nhảy dựng lên múa loạn một trận.
“Vút!Vút! Vút!”
Múakiếm liên tục mười phút, cô mồ hôi ướt đẫm, khí lực hư thoát, nhưng chút nhộnnhạo trong lòng chẳng những không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-lang-chi-tinh/2360837/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.