Chương trước
Chương sau
Đầu mày của Mộ Thương Nam nặng xuống “Thiên Tịnh tỉnh rồi?”

“Đúng vậy! Cảm tạ trời đất, Thiên Tịnh cuối cùng tỉnh rồi, ban nãy còn gọi tôi là cô! Mộ tổng giám đốc, nghe nói anh đang ở bệnh viện, Thiên Tịnh rất nhớ anh!” Thiên Huệ âm thanh kích động khó kìm xuống, bà ta cũng không nghĩ đến Thiên Tịnh tỉnh nhanh như vây.

“Ừ, tôi lập tức đến ngay.” Mộ Thương Nam nói, kéo tay Diệp Phi đi tới phòng bệnh của Thiên Tịnh.

Anh ta đương nhiên phải đi thăm Thiên Tịnh, Thiên Tịnh tỉnh lại hoàn toàn không đúng, vượt khỏi kế hoạch của anh ta.

Tim Diệp Phi lạnh giá, Mộ Thương Nam thật tích cực, thời gian đầu tiên là đi thăm Thiên Tịnh, cô đột nhiên rất muốn cười, Thiên Tịnh có lẽ sắp bị tức điên lên rồi, chỉ là hôn mê 1 ngày, cô dâu liền biến thành cô, nhưng mà có trời biết, cô không muốn làm cô dâu của Mộ Thương Nam.

Cô đi theo người đàn ông đi vào phòng bệnh của Thiên Tịnh, Thiên Tịnh ở trên giường bệnh, nằm nửa người trên giường, trông có khí vô lực.

“Anh Thương Nam! Em rất nhớ anh!” Thiên Tịnh nhìn Mộ Thương Nam đang tiến đến, đầu cắm vào lòng người đàn ông.

Tay Mộ Thương Nam nắm bả vai Thiên Tịnh, dìu cô ta dậy, “Cảm thấy thế nào? Không thoải mái ở đâu không?”

Ánh mắt anh ta đánh giá Thiên Tịnh.

Thiên Tịnh cong cong môi, “Chỉ là toàn thân không có sức lực, chân không thể động, có điều em có thể kiên trì hôn lễ! Anh Thương Nam, em hôn mê phá hỏng hôn lễ đặt trước của Mộ gia, em bây giờ tỉnh rồi có thể kết hôn!”

Tay cô ta nắm lấy tay Mộ Thương Nam, ôn nhu nói.

Mặt Mộ Thương Nam trầm xuống lạnh nhạt “Việc hôn lễ không gấp, em cẩn thận dưỡng bệnh trước. Nhiếp Hạo, gọi bác sĩ kiểm tra cho Thiên Tịnh.”

Nhiếp Hạo nhận lệnh đi gọi bác sĩ.

Bác sĩ rất nhanh liền đến kiểm tra thân thể cho Thiên Tịnh, tất cả tư duy của Thiên Tịnh đều hổi phục bình thường rồi, chỉ là từ vùng eo trở xuống vẫn chưa hổi phục, dự tính phải hồi phục 1 thời gian mới được.

Thiên Tịnh nghe được tin tức, ánh mắt ảm đạm “Anh Thương Nam, nếu em ngồi xe lăn kết hôn, anh không để ý chứ? Hôn lễ đã trì hoãn 1 ngày rồi, không thể vì vậy mà trì hoãn thêm!”

Diệp Phi lạnh lùng cong khóe môi, hiển nhiên Thiên Tịnh còn chưa biết hôm qua cô và Mộ Thương Nam đã kết hôn, cô đứng 1 bên nhìn Thiên Tịnh như xem kịch hay, đợi xem sắc mặt Thiên Tịnh sau khi biết.

Thiên Huệ lau nước mắt, “Thiện Tịnh, cô nói với con 1 việc, con đừng đau lòng, hôn lễ của Mộ gia là trực tiếp toàn quốc, cho nên không thể bỏ lỡ ngày.”

“Nhưng con đang hôn mê, 1 mình anh Thương Nam kết hôn như nào?”Thiên Tịnh hỏi.

“Cho nên để Diệp Phi thay thế con, con đừng lo lắng, nó chỉ là thay thế con 1 chút, con tỉnh rồi, nó sẽ cùng Mộ tổng giám đốc ly hôn, con vẫn là thiếu phu nhân của Mộ gia!” Thiên Huệ nói.

Mặt Thiên Tịnh quả nhiên 1 mảng trắng bệch, giống như bị sét đánh ngơ ngác ở đó “Cô nói Diệp Phi và anh Thương Nam kết hôn rồi?”

“Chỉ là thay thế con, con đừng nghĩ nhiều!” Thiên Huệ nói.

Ánh mắt Thiên Tịnh sắc bén, gào lên nhìn Diệp Phi “Cô cuối cùng giành được vị trí như ý nguyện rồi? Cô quả độc ác, để giành vị trí chị họ mình, cô đẩy tôi bị xe đâm, đâm tôi hôn mê!”

Diệp Phi, tôi thật muốn moi tim cô ra để xem xem, tim cô rốt cuộc có phải màu đen không?”

Nước mắt cô ta thuận theo mắt mình lăn xuống, giống như chịu hết oan ức của thiên hạ.

“Ta cũng muốn moi tim của cô ta ra xem xem! Diệp Phi, Thiên Tịnh tỉnh rồi, chỉ điểm cô đẩy nó đâm xe, cô còn gì ngụy biện nữa.” Liễu Họa đẩy cửa tức gào lên tiếng, quả nhiên là Diệp Phi hại Thiên Tịnh.

Mắt Diệp Phi ép xuống dài hẹp, nếu có video giám sát có Thiên Tịnh, cô có nói gì đều sẽ không có người tin cô!

“Tôi không đẩy chính là không đẩy, ai nói dối, người đó ra cửa bị xe đâm chết! Còn nữa, là các người ép tôi và Mộ Thương Nam kết hôn, bây giờ phản ngược lại vu hại tôi giành vị trí của chị họ? Não các người đều có lỗ sao? Sợ tôi thượng vị Mộ Thương Nam như vậy, các người hôm trước đừng ép tôi gả cho Mộ Thương Nam.” Cô la hét nói.

Cô không sai, sẽ không sợ những người này vu hại cô!

Tim Liễu Họa nghẹn lại, “Cho cô gả cho Thương Nam, là muốn giữ cô bên cạnh Thương Nam trừng phạt cô!”

“Cũng là nói, bà thừa nhận là các người ép tôi gả cho Mộ Thương Nam? Nếu đã như vậy, thì thu lại lời nói tôi thượng vị Mộ Thương Nam! Nếu không, tôi kiện các người tội phỉ báng!” Ngữ khí của Diệp Phi bao phủ ý phẫn nộ của cô.

Liễu Họa bị hỏi không nói thành lời, 1 hơi kìm nén trong lồng ngực, “Nếu như cô nói là chúng tôi ép cô gả cho Thương Nam, bây giờ cô liền cùng Thương Nam ký tên ly hôn!”

“Cầu còn không được! Mộ tổng giám đốc, phiền ngài gọi người của cục dân chính đến đây 1 chuyến, chúng ta làm chứng nhận ly hôn.” Diệp Phi hướng Mộ Thương Nam cong môi cười vô hại.

Sắc mặt Mộ Thương Nam đen xì đến cực điểm, người con gái đáng chết, cầu còn không được cùng anh ta ly hôn, anh ta phí bao nhiêu tâm tư như vậy cùng cô kết hôn, kết quả cô mong được cùng anh ta ly hôn!

“Tai nạn xe của Thiên Tịnh còn phải điều tra rõ ràng, hơn nữa tôi mới kết hôn hôm qua, hôm nay liền ly hôn, thể diện của Mộ gia chúng ta để ở đâu?” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.

Liễu Họa mím môi thành đường thẳng, hôn lễ long trọng ngày hôm qua, tin tức vẫn chưa từ đầu đề tin tức hạ xuống, hôm nay lại truyền ra ly hôn, Mộ gia đích thực mất mặt.

“Thiên Tịnh, con yên tâm, đợi Thương Nam điều tra rõ ràng việc đâm xe của con, nhất định sẽ đưa người hại con vào trong tù, đến lúc đó bồi thường cho con hôn lễ hoành tráng hơn.” Bà ta an ủi Thiên Tịnh.

“Dì à, chính là Diệp Phi đẩy con, con có thể làm chứng! Đúng rồi, camera ở trên đường chắc có ghi lại, có thể thấy cô ta đẩy con!” Thiên Tịnh nói.

Lúc cô ta kéo tay Diệp Phi, cố ý chú ý đến camera trên đường, cô ta cố ý dùng thân thể chắn 1 phần của cô ta và Diệp Phi, camera không nhìn được cô ta kéo tay Diệp Phi, chỉ có thể thấy cô ta hướng về dằng sau ngã xuống, đâm vào xem ô tô.

Đúng lúc cô ta đang đâm xe mới buông tay Diệp Phi, như vậy xem, hoàn toàn có thể xem thành Diệp Phi đẩy cô ta bị đâm xe.

“Thương Nam, con mau điều tra rõ ràng, mau chóng lấy Thiên Tịnh qua cửa!’ Liễu Họa cũng con trai mình nói.

Mộ Thương Nam gật đầu, “con biết, con đưa Diệp Phi về trước.”

Ngón tay anh ta nắm lấy tay Diệp Phi, mang theo Diệp Phi ra khỏi phòng bệnh.

Sắc mặt cô gái trắng bệch, anh ta muốn cô mau chóng rời đi.

Diệp Phi đi trong ánh mắt sắc bén của Thiên Tịnh, cô ra ngoài phòng liền hất tay người đàn ông ra.

“Anh muốn điều tra thì điều tra nhanh, còn có điều tra tôi cũng không lỡ dở việc cùng anh làm thủ tục ly hôn!Chúng ta bây giờ liền ly hôn!”

Trong tim cô như nhét đầy đá, cộm lên làm cô khó chịu, nếu anh ta đã tin lời của Thiên Tịnh, muốn điều tra cô, vậy thì cô và anh ta không còn gì để nói rồi.

Cô mới không thèm vị trí thiếu phu nhân Mộ gia, ai muốn làm người đấy làm!

Môi Mộ Thương Nam co rút, thật lòng 1 phút cũng không muốn lỡ dở cùng anh ta ly hôn?

“Em muốn cùng anh ly hôn như vậy? Ly hôn sau đó thì sao? Đi tìm Cung Trạch Vũ sao?” Anh ta hỏi.

Môi Diệp Phi cong cong, khuôn mặt nhỏ căng lên, đối chất với người đàn ông “Tôi đương nhiên tìm anh ấy, anh ấy vốn là chồng sắp cưới của tôi, không phải anh sắp đặt bọn tôi, bọn tôi đã đính hôn rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.