Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Mộ Ly nhìn về phía thân thể đang run lẩy bẩy của Diệp Phi, nỗ lực chịu đựng, trong đầu anh ta ta hoan tưởng Diệp Phi, anh ta hận không thể cho cô nằm xuống đè lên cô.

Vậy mà người phụ nữ cứ ngồi xổm 1 chân như vậy, mặc dù nhìn thấy cô có vẻ lập tức muốn ngã xuống nhưng cô vẫn kiên trì không động.

Đầu mày Mộ Ly trầm xuống, hung hăng ép đầu lông mày đột nhiên dùng lực đâm vào.

Tiêu Đình Đình đau đớn không chịu nổi kêu thành tiếng.

Đột nhiên, cửa ra vào bị người bên ngoài đạp tung ra,”Đình Đình!”

Âm thanh của đàn ông xông vào trong phòng.

Tiêu Đình Đình bị âm thanh đàn ông dọa đẩy ngay Mộ Ly ra, “Ba, ba!”

Cô ta vội vàng chỉnh lý lại quần áo trên người, xấu hổ không dám nhìn ba mình.

Mộ Ly bị đẩy ra bất ngờ, mặt anh ta lộ ra đầy phẫn nộ, vừa đến thời khắc đẹp đẽ nhất, thì bị đứt đoạn rồi, thật là muốn nhịn phế tiết tấu của anh ta mà.

Hiệu trưởng tức đến tay run lẩy bẩy,”Các người, các người dám chơi 3p? Quá vô liêm sỉ rồi!”

Diệp Phi cuối cùng cũng hạ chân mình xuống, đứng thẳng người “Hiệu trưởng đại nhân, em không có nhé, em chính là ở đây bị phạt ngồi xổm 1 chân, việc của bọn họ với em không liên quan. Em đi trước đây, thầy dạy dỗ bọn họ cho tốt. Mộ Ly, đừng quên anh nợ tôi cái gì?”

Cô nói xong đầu cũng không ngoảnh lại liền chạy đi, chân tê đến mức cô đau như bị mấy vạn cây kim đâm vào, có điều may mà hiệu trưởng đến rồi.

Mộ Ly nho nhã chậm rãi mặc quần áo vào, thong dong như kiểu mình làm việc bình thường.

“Chỗ tôi không phức tạp như thầy nghĩ, tôi và Tiêu Đình Đình đã công khai quan hệ rồi, chúng tôi làm chút gì đó cũng là bình thường chứ! Hiệu trưởng cũng cần thiết phải làm to chuyện mà xông vào, muốn cho tất cả mọi người đến xem show thực tế của chúng tôi ở hiện trưởng không?”

Hiệu trưởng bị nói 1 từ cũng không nói lại được, con gái ông ta đã là người của Mộ Ly rồi, hơn nữa gia thế Mộ Ly rất tốt, ông ta mong không được con gái mình có thể gả cho Mộ Ly trở thành hiện thực ngay lập tức.

“Ta không phải bậc phụ huynh phong kiến, chỉ là vừa nãy nhận được tin nhắn, nói các con ở đây chơi 3p, lại còn là 2 người đàn ông, ta mới vội vàng xông vào.” Ông ta nhanh chóng giải thích, sợ đắc tội với Mộ Ly, không cần con gái ông ta nữa.

“Là ai gửi tin nhắn cho thầy, tôi xem xem!” Mộ Ly đưa tay tìm hiệu trưởng đòi điện thoại xem nội dung bên trong.

Khi anh ta nhìn thấy số điện thoại của người gửi tin nhắn, anh ta thiếu chút nữa tức điên, là Diệp Phi!

Nha đầu thối dám dùng chiêu trò trước mặt anh ta, xem anh ta chỉnh không chết cô!

Diệp Phi chạy đến ngoài cổng trường hắt xì hơi mấy cái nghiêm trọng, cô biết bản thân chỉ định bị Mộ Ly mắng thảm thương rồi.

Cho nên, cô mới trốn học ra ngoài, còn lưu lại trường học, bị Mộ Ly tóm được, chỉ sợ cô có sống cũng không ra khỏi trường học được.

Cô bảo Thủy Tinh và Thu Phù giúp cô ghi bài, quay video cho cô, cô chạy đến thư viện xem video trực tiếp hiện trường coi như lên lớp.

-

Thiên Tịnh và Cung Trạch Vũ về đến Cung gia, là ba mẹ Cung Trạch Vũ tìm cô ta thương lượng hôn sự, cô ta không khách sáo đòi hôn lễ đẹp nhất, chọc tức cũng phải chọc tức Diệp Phi đến chết.

Cô ta muốn Diệp Phi nhìn thấy cô ta phong phong quang quang gả cho Cung Trạch Vũ!

Nhưng mà thời gian quá gấp gáp, cho dù bây giờ có tìm người của công ty tổ chức hôn lễ bố trí cũng không kịp, cô ta chỉ có thể lùi bước cầu lần sau chọn 1 hôn lễ đơn giản 1 chút, mà hôn lễ này so với hôn lễ của Diệp Phi kém xa.

Có điều, đây chỉ là dự bị của cô ta, đợi Mộ Thương Nam quay về, khẳng định còn muốn theo đuổi cô quay về, cho cô tất cả. Mộ Thương Nam mới là cô muốn có nhất!

Có điều những điều này, cô sẽ không để Cung Trạch Vũ biết.

Điện thoại cô vang lên âm báo tin, là tin nhắn của Mộ Lạc Lạc, Mộ Lạc Lạc gửi cho cô 1 địa chỉ, bảo cô đến địa chỉ đó gặp mặt.

Cô ta rời nhà Cung Trạch Vũ, đi gặp Mộ Lạc Lạc.

1 rừng cây yên tĩnh, trong rừng cây còn có 1 hồ nước, Mộ Lạc Lạc đang đứng bên cạnh hồ nước.

“Cô tìm tôi có việc gì?” Thiên Tịnh lạnh giọng nói.

Mộ Lạc Lạc quay đầu nhìn Thiên Tịnh, “Việc gì? Cô còn hỏi tôi có việc gì? Có phải tôi mấy ngày qua không nói gì, cô liền coi tôi mất trí, đều quên rồi?”

“Cô rốt cuộc muốn nói gì? Đừng vòn vo nói thẳng đi!” Thiên Tịnh đã mất nhẫn nại, khinh thị nhìn Mộ Lạc Lạc.

Mặt Mộ Lạc Lạc trắng bệch, “Cô không được gả cho Cung Trạch Vũ! Cung Trạch Vũ là người đàn ông tôi thích!”

Nếu như cô dám gả cho anh ấy, tôi liền mang những việc làm trước kia của cô nói ra, sau đó nói cho anh tôi, cô hại Diệp Phi bao nhiêu lần, nói với mẹ tôi, cô trước nay đang giả vờ.”

Cô ta bực tức hét lên, cô ta trước nay không công khai việc của Thiên Tịnh chính là muốn bắt thóp Thiên Tịnh, để Thiên Tịnh không gả cho Cung Trạch Vũ.

Cô ta đối với Cung Trạch Vũ vẫn luôn rất cố chấp, từ khi cô nhìn thấy Cung Trạch Vũ lần đầu tiên, cô liền yêu Cung Trạch Vũ, ở đại học nước ngoài, cô theo đuổi Cung Trạch Vũ, về đến nước zh, cô vẫn cố chấp theo đuổi Cung Trạch Vũ, cô thật sự không buông xuống được người đàn ông này.

Đầu mày Thiên Tịnh trầm xuống, cô vẫn luôn lo sợ Mộ Lạc Lạc sẽ lộ ra chuyện này, nhưng Mộ Lạc Lạc trước sau không nói, cô còn nghĩ có lẽ Mộ Lạc Lạc đau lòng quá độ ngã bệnh rồi cho nên không nói.

“Uy hiếp tôi? Ha ha, những việc đó Cung Trạch Vũ đã nghe cô nói qua rồi, anh ta không phải vẫn muốn lấy tôi?”

“Nhưng anh tôi không biết, nếu anh ấy mà biết, anh ấy sẽ đối với cô như nào? Cô nên biết anh ấy thích Diệp Phi nhiều như nào, anh ấy là bị ép mới đồng ý cùng cô kết hôn! Nếu để cho anh ấy biết, cô đoán anh ấy sẽ thay Diệp Phi báo thù như nào? Cô còn muốn gả cho Cung Trạch Vũ? Cô đi 18 tầng địa ngục gả đi!” Mộ Lạc Lạc nói to.

Mặt Thiên Tịnh từng tầng trắng nhợt, 1 câu nói của Mộ Lạc Lạc đâm trúng vết thương đã thành sẹo của cô ta.

Người Mộ Thương Nam yêu là Diệp Phi.

Cô đương nhiên không thể để Mộ Thương Nam giết cô, càng không thể để Mộ Thương Nam cưới Diệp Phi!

Không cần biết là Mộ Thương Nam hay Cung Trạch Vũ, đều chỉ có thể được cô ta chọn!

Ánh mắt cô ta nhìn Mộ Lạc Lạc lạnh lùng sát khí “Nhưng mà tôi không gả cho Cung Trạch Vũ, anh cô cũng không lấy tôi, tôi không thể gà bay trứng đánh! Tôi nhất định phải gả vào cửa hào môn!”

“Chỉ cần tôi không nói, cả nhà tôi sẽ không biết, anh tôi sẽ lấy cô!” Mộ Lạc Lạc nói.

Mắt Thiên Tịnh trầm xuống, “Nếu tôi có thể gia nhập Mộ gia, tôi cũng có thể không cần Cung Trạch Vũ. Nhưng mà để Cung Trạch Vũ lấy cô, cái này không phải là tôi có thể quyết. Dù gì Cung Trạch Vũ không thích cô!”

Tim Mộ Lạc Lạc giống như bị Thiên Tịnh đâm mấy nghìn con dao, “Nếu như cô không giúp được tôi trở thành Cung phu nhân,vậy cô đợi anh tôi quay về đi!”

“Tôi không nói không giúp cô! Nhưng cách nào thì tôi phải nghĩ cẩn thận, như này đi, chúng ta ngày mai vẫn thời gian này ở đây gặp nhau. Chúng ta bàn cách, xem xem làm thế nào có thể trộm lương đổi trụ để người Cung Trạch Vũ lấy là cô!” Đuôi mắt Thiên Tịnh vụt qua tia âm hiểm độc ác người ngoài khó phát hiện.

Mộ Lạc Lạc vội vàng gật đầu đồng ý, dường như nhìn thấy tia hi vọng gả cho Cung Trạch Vũ rồi.

Thiên Tịnh và Mộ Lạc Lạc từ biệt, gọi điện cho Vương Ngọc, khí tức nén nhịn trong lồng ngực, cô ta hận chết Diệp Phi, không phải Diệp Phi, cô ta cũng không bị Mộ Lạc Lạc uy hiếp.

Cô ta bảo Vương Ngọc mang 1 đám nữ sinh đi tới biệt thự Mộ Thương Nam chặn Diệp Phi!

Diệp Phi ngồi xe bus về nhà, có điều xe bus chỉ có thể đưa cô đến đường lớn to, đường đi đến khu biệt thự căn bản không có bến xe bus, bời vì không có nhà giàu nào đi xe bus, cô chỉ có thể đi bộ con đường hơn nửa tiếng về nahf.

Đột nhiên, cô nhìn thấy 1 đám nữ sinh chắn cô đứng trên đường, người đứng đầu là Thiên Tịnh, “Các người muốn làm gì?”

“Bọn tôi muốn đánh cô tiện nhân vô liêm sỉ! Tay của các nữ sinh bổ đầu che mặt xông vào đánh Diệp Phi, xé rách quần áo của Diệp Phi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.