“Lần này chúng tôi gồm bốn người.” Long Đào hất cằm về phía tên gầy: “Hiện giờ chia làm hai đội, đội kia có một kẻ tên Đinh Nhất. Hắn và tên gầy này rất được Từ Sơn tin tưởng. Cho nên hai tên này được mang theo đạo cụ, tôi và người còn lại không được mang gì cả, ngay cả súng cũng là súng rỗng, dùng để dọa người khác thôi. Không tin hai người có thể mang ra ngoài thử.”
Tống Tân lấy từ sau lưng hắn ra một khẩu súng màu đen, mở hộp đạn, bên trong quả nhiên trống không.
Long Đào nói tiếp: “Mục đích của chúng tôi là đi tìm thêm người chơi. Chỉ khi tìm được người, mới lấy lại được đạo cụ. Nhưng…”
Anh ta cười cay đắng: “Cho dù dẫn theo người mới về, cũng là hai người chia nhau đạo cụ được thưởng. Thế nên tên gầy thì có thêm đạo cụ còn tôi thì không lấy lại được chính đạo cụ vốn có của mình. Tôi thật sự rất muốn rời khỏi tổ chức chết tiệt này, nhưng đạo cụ của tôi còn nằm trong tay bọn họ.Nếu như tôi rời tổ chức thì ván tiếp theo tôi chẳng khác nào một người bình thường không có bất cứ năng lực gì. Gặp phải ván chơi nguy hiểm thì tôi chết chắc!”
Tống Tân hỏi: “Nếu trước khi bắt đầu trò chơi chỉ cần nghe lời là có thể tạm thời lấy lại đạo cụ vào trò chơi, vậy sao mọi người không nhân lúc trò chơi vừa lúc kết thúc cầm đạo cụ chạy trốn?”
Long Đào lắc đầu, nụ cười hết sức chua xót: “Nếu được thế thì tốt. Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414350/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.