Edit: Lãnh Thiên Nhii.
Nam Ức Tịch ngồi xuống trước mặt đàn cổ, tay áo màu đỏ tung bay trong gió, làn tóc đen như mực cũng theo gió nâng lên, lụa mỏng bị gió thổi khẽ lay, mơ hồ có thể phác họa ra đường cong ngũ quan hoàn mỹ.
Lộ ở ngoài khăn che mặt là trong tròng mắt tự tin và cuồng ngạo, bàn tay thon dài trắng nõn đặt lên trên dây đàn, có khó có thể dùng lời diễn tả được vẻ ưu nhã sức quyến rũ.
Doãn Lưu Nguyệt ngồi bên cạnh Doãn Lưu Quang, trong mắt dịu dàng để lộ ra một tia oán độc, khăn lụa trong tay gần như bị nàng vò nát. Cung chủ Ma Cung lại đi đắc tội công chúa Nam Tú Cầm ngang ngược kiêu ngạo? Chỉ là vừa đúng lúc, nàng đỡ phải ra tay. Đắc tội Nam Tú Cầm, không hiểu Cung chủ Ma Cung bị gì!
Ngồi bên cạnh đại tướng quân Tống Tử Văn Tống Diệu Huy nhìn thấy một màn này, trong mắt cũng tràn đầy căm ghét, tay của hắn đến bây giờ vẫn còn mơ hồ đau, đến cái ly cũng không cầm được,tất cả đều là Nam Ức Tịch ban tặng, hôm nay nếu có thể nhìn nàng bị bêu xấu, cũng coi như giải trừ mối hận trong lòng của hắn rồi.
Mặc dù có người mong đợi Nam Ức Tịch bị bêu xấu, nhưng cũng có nhiều người đang lo lắng nàng.
Gia Luật Linh ngồi ở chỗ ngồi, nắm thật chặt ly rượu trong tay, dung nhan lạnh lùng càng nhiều thêm mấy phần căng thẳng, trong mắt lộ ra một tia ân cần. Hạ Văn Cừ tựa vào chỗ ngồi, uống từng ly rượu, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hau-ngoan-ngoan-de-tram-sung/565252/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.