Phía Bắc Cung KHánh Hoàng, Lý công công đã chuẩn bị chu toàn cho Hoạ Lam một cỗ kiệu. Nàng hài lòng nhìn kiệu " lửa" một màu đỏ rực rỡ, quả thực cái gì ở trong cung cũng là nhất phẩm, ha! Điểm nhẹ mũi chân bước lên kiệu, Mộc Hoạ Lam không quên "tiễn biệt" Lý công công bằng một đợt liếc mắt băng lãnh,khiến da đầu hắn không tự chủ mà run hết cả lên.
Cỗ kiệu tương đối rộng nên Hoạ Lam tranh thủ chợp mắt một tí, nàng xưa giờ yêu nhất là ngủ nha. Cũng không quản đường xá kẻ qua người lại ồn ào rôm rả, Nữ chính của ta làm một giấc ngon lành. Mãi cho tới khi phu xe bẩm báo tới nơi, Hoạ Lam mới miễn cưỡng mở mắt dậy. Bước xuống kiệu trong tình trạng nửa mơ nửa tỉnh thật khiến người ta nhìn không ra sát khí ban đầu (•_• mất hình tượng quá chị ơi!!!). Nàng lờ đờ tiến tới cổng phủ, vậy mà còn chưa kịp bước qua hết, đã thấy một cái bóng nhỏ lao vào lòng mình. Họa Lam mất đà hơi nghiêng về sau, oán giận nhìn cái bánh bao trong lòng.Định mắng kẻ tông mình lại thấy vật nhỏ trắng tròn này, thật là khiến người ta muốn nựng mà!! Lục lại trí nhớ có hạn của tân thể nàng mới biết cái vật tròn tròn này chính là đệ đệ của nguyên chủ - Mộc Chu Tước. Cũng không để nàng ngẩn ngươi lâu Chu Tước lập tức mở miệng:
- Oa, Đại tỷ ngươi đi lâu quá làm Chu Tước cứ nghĩ ngươi bị mấy bà hoàng hoàng gì đó trong cung khi dễ!! Chu tước thật muốn đi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-han-vuong-phi-va-vuong-gia-phuc-hac/76569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.