Chu Thư Hoại vừa cùng lũ nô tài ""chạy"" tới nơi thì đã thấy một bóng bạch y phiêu dật đứng đó, lão ta chẳng cần suy nghĩ lâu mà lập tức quát lớn:
- TO GAN!! THẤY TA MÀ KHÔNG HÀNH LỄ...
- Hôm nay trời thật đẹp!
Mộc Họa Lam không thèm liếc lấy ""con heo béo "" một cái, nhìn lên trời tự bảo
- Ngươi!!!...
Cố kiềm chế bản thân lại, Chu Thư Hoại nghi ngờ nhìn nàng hỏi:
- Đại tiểu thư Mộc Gia là ngươi? Mặt nạ chẳng lẽ đã tháo ra?
- Oaa!! cảnh quan xung quanh cũng thật là tuyệt mỹ nha!
Mộc Họa Lam tiếp tục trò chơi "" nói gà trả lời vịt "" với lão. Nàng muốn coi tên hoạng chúa ngu si này sẽ ""tình cờ"" lọt vào cái bẫy đã giăng sẵn như thế nào cơ!
Lần này thì Chu Thư Hoại thực sự nổi giận, lão nghiến răng nhìn nàng không nói lên lời, từ nhỏ tới lớn đây là lần đầu tiên có người dám khinh thường lão, đã vậy còn là một nha đầu tí tuổi
- MỘC HỌA LAM CHA NGƯƠI THẤY TA CÒN PHẢI CÚI MÌNH !!! NGƯƠI MUỐN CHẾT!!!
Nàng từ từ hạ tầm mắt, khóe môi nhếch lên một đường cong lạnh lẽo. CHẾT Ư? Phải rồi, nàng đã chết rồi, chết một cách đau đớn... cực kì đau đớn... và cô đơn. Nàng là ai SAO? là tiểu thư danh môn quý tộc được cưng chiều hết mật, là thiên tài võ thuật ai ai cũng nể phục, rồi nàng biết yêu, sau đó?...ha! nàng bị chính tay người mình một lòng một dạ rút móng tay, quất roi nóng, tra tấn, giết cha mẹ, cướp cả gia sản...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-han-vuong-phi-va-vuong-gia-phuc-hac/76568/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.