🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chớp mắt một cái mà đã chín năm trôi qua.  

             Trên sao Hỏa, hoa văn pháp tắc kì dị phía trên bức tượng thú Quang Diễn chỉ dài một mét không ngừng chớp nháy, đầy khắp các bộ phận.  

             Mà Dương Thiên cùng các phân thân của mình cũng đang không ngừng khắc hoạ.  

             Cuối cùng bọ họ ngừng lại, bức tượng dài một mét tản ra một sự chuyển động kì dị, sau đó liền yên lặng.  

             Bức tượng lúc này gần như hoàn toàn hòa hợp giữa đất trời, có cảm giác là một hoàn mỹ.  

             “Haha, tốn hơn chín năm cuối cùng cũng thành công rồi!” Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ vui mừng.  

             Hắn nhìn bức tượng dài một mét trước mắt, vừa suy nghĩ thì những hoa văn kì dị phía trên liền chuyển động, hoàn toán giống với hoa văn trên bức tượng dài mười mấy ngàn mét kia.  

             “Pháp tắc mới được hình thành từ sư dung hòa hoàn mỹ của pháp tắc không gian và pháp tắc hệ phong, đã được mình mô phỏng lại hết rồi, sắp tới chỉ cần có đủ thời gian thì mình nhất định sẽ nắm giữ được nó!” Dương Thiên nở một nụ cười.  

             Tác dụng của bức tượng thú Quang Diễn dài một mét trước mặt nếu như bị truyền ra ngoài, nhất định sẽ dẫn đến sự tranh đoạt của những cường giả cấp Thánh thần.  

             “Không ngờ rằng cơ duyên gặp được ở lễ tắm rửa ở hồ thánh lần thứ ba này lại lớn như vậy!” Dương Thiên phất tay một cái, bức tượng lập tức được thu vào trong.  

             Bức tượng dài một mét được cất vào trong nguyên châu Long Phượng của hắn, lặng lẽ nằm trong đó.  

             ……  

             Tộc thú Quang Diễn, trong không gian cực lớn, Dương Thiên ngẩng đầu lên, nhìn pháp tắc dung hòa trước mặt, lúc này bức tượng lớn trước mặt đã không còn tác dụng gì với hắn nữa rồi.  

             “Loài người, ngươi có vẻ rất vui.” Tiếng của Không Diễn truyền đến.  

             “Trong thời gian chín năm, ngươi ngoài lúc đầu lĩnh ngộ một chút pháp tắc, thời gian còn lại đều làm việc khác.”  

             Không Diễn luôn ở đây, đương nhiên có thể cảm nhận được những gì Dương Thiên làm.  

             Thú Quang Diễn Dương Thiên im lặng, trong lòng lại vô cùng vui vẻ.  

             “Không Diễn có nghĩ thế nào cũng không nghĩ được, trong chín năm này mình đã mô phỏng lại toàn bộ pháp tắc dung hòa trên bức tượng này .”  

             Đương nhiên Dương Thiên sẽ không nói ra.  

             “Loài người, ta đã cho ngươi cơ hội, còn thời gian một tháng, ở đây sẽ đóng lại, ý thức của ta cũng sẽ tan biến.” Không Diễn nói: “Dù cho ngươi ở đây không có được lợi ích gì, nhưng ngươi vẫn phải giữ lời hứa.”  

             “Không Diễn đại nhân yên tâm, nếu ta đã hữa rồi thì nhất định sẽ giữ lời.” Thú Quang Diễn Dương Thiên nói.  

             “Ừm, còn một tháng nữa, ngươi tranh thủ đi.” Không Diễn nói xong không gian liền trầm lặng.  

             “Xem ra Không Diễn rất quan tâm đến tộc mình.” Thú Quang Diễn Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.  

             Mỗi một cường giả đều có thứ mà mình muốn bảo vệ, đối với Không Diễn, thì tộc thú Quang Diễn là quan trọng nhất, thậm chí sau khi chết cũng không muốn rời đi, dùng cách đặc biệt này để tồn tại, muốn giúp tộc thú Quang Diễn bồi dưỡng ra một cường giả thật sự.  

             “Vẫn còn một tháng nữa, bắt đầu lĩnh ngộ thôi, những chỗ không hiểu cũng có thể hỏi Không Diễn. Sau này cho dù mình có bức tượng tương tự nhưng cũng chỉ có một mình mình lĩnh ngộ.” Thú Quang Diễn Dương Thiên đè xuống suy nghĩ trong lòng, bắt đầu lĩnh ngộ.  

             Thời hạn mười năm cuối cùng cũng đến.  

             Thú Quang Diễn Dương Thiên đang ngồi xếp bằng, phía xa có một thân hình bay đến, chính là Lăng Tuyệt.  

             “Không Diễn đại nhân.” Lăng Tuyệt đến phía trước bức tượng, vô cùng cung kính nói.  

             “Lăng Tuyệt, thời gian đến rồi, các ngươi ra ngoài đi! Lần sau khi nào xuất hiện một thiên tài khác lại đến đánh thức ta.” Không Diễn dặn dò.  

             “Vâng thưa Không Diễn đại nhân!” Lăng Tuyệt cung kính đáp.  

             “Quang Hiên, chúng ta đi thôi.” Lăng Tuyệt nhìn về phía thú Quang Diễn Dương Thiên.  

             Dương Thiên gật đầu, đi theo phía sau Lăng Tuyệt.  

             Không gian đóng lại, chỉ còn bức tượng cực lớn ở trong không gian. Nửa ngày sau, phần mắt của bức tượng cực lớn nhẹ nhàng chớp một chút.  

             “Ta là tội nhận của tộc thú Quang Diễn.”  

             Một cỗ khí tức bi thương truyền đến, sau đó hoàn toàn trở nên yên lặng.  

             ……  

             Phía trên hồ thánh, Lăng Tuyệt và Dương Thiên dần dần bay đến.  


             Thú Quang Diễn Dương Thiên thầm than trong lòng, loài người là một trong những tộc đã diệt vong tộc thú Quang Diễn, Không Diễn cho dù cho hắn ở trong không gian đó, quan sát pháp tắc dung hòa, cũng không thể thật sự sẽ cho hắn cơ duyên đó.  

             “Cũng tạm được.” Thú Quang Diễn Dương Thiên cười trả lời.  

             Cho dù Không Diễn không cho hắn truyền thừa, hắn cũng đã mô phỏng lại, đây là điều là Không Diên không thể tưởng tượng được.  

             “Ừm, nắm giữ được là tốt rồi, với thiên phú của ngươi, công thêm truyền thừa một hệ pháp tắc dung hòa hoàn chỉnh, sau này nhất định sẽ trở thành người mạnh nhất tộc thú Quang Diễn chúng ta, thậm chí có thể còn đạt đến trình độ cao hơn Không Diễn đại nhân nữa.” Lăng Tuyệt cười nói.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.