🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bây giờ Dương Thiên khắc pháp tắc dung hòa này lại cảm thấy vô cùng khó khăn, mỗi lần khắc họa một hoa văn pháp tắc dung hòa đều tốn rất nhiều thời gian. Hơn nữa khắc họa lại cũng gặp phải trở ngại rất lớn. Phải tốn rất nhiều công sức.  

             Dương Thiên thông qua phân thân thú Quang Diễn nhìn về phía bức tượng.  

             Bức tượng lớn dài mười mấy ngàn mét, cơ thể nhìn qua vô cùng hoàn mỹ, dường như nó trời sinh vốn dĩ phải như vậy, pháp tắc không gian, hệ Phong hiển thị trên đó cũng là sự kết hợp hoàn mỹ, giống như hai hệ pháp tắc được dung hòa này trời sinh nên ở trên cơ thể hoàn mỹ của thú Quang Diễn này vậy.  

             Dương Thiên tỉ mỉ quan sát, bỗng nhiên trong lòng hiện lên một ý nghĩ.  

             Trong không gian, thú Quang Diễn Dương Thiên ngẩng đầu lên, hỏi: “Không Diễn đại nhân, ta muốn hỏi một chút, thú Quang Diễn trước mặt này là hình ảnh cơ thể hoàn chỉnh của ngài sao?”  

             Một âm thanh trầm trầm vang lên, nói: “Không phải, đây là cơ thể thú Quang Diễn hoàn mỹ nhất mà ta đã thử nghiệm rất nhiều năm mới giữ lại được, có thể hoàn toàn kết hợp với pháp tắc được dung hòa từ pháp tắc không gian và pháp tắc hệ phong.”  

             Nghe thấy lời của Không Diễn, mắt Dương Thiên sáng lên.  

             “Nếu như khắc lên Tụ Tinh Châu vô thuộc tính khó khan như vậy, vậy thì mình có thể thử tạo ra một bức tượng tượng tự như trong không gian đó, xem thử tốc độ khắc hoạ pháp tắc như thế nào?”  

             Nếu như đó là cơ thể thú Quang Diễn hoàn mỹ do Không Diễn thử nghiệm vô số lần mới có thể tạo thành, có thể hoàn hảo kết hợp với pháp tắc dung hòa, vậy thì khắc họa lại có lẽ sẽ rất dễ dàng.  

             Cho dù là Không Diễn thì nhất định cũng là tạo ra bức tượng trước sau đó mới đem lĩnh ngộ của mình về dung hòa pháp tắc hoàn toàn dung hòa vào trong đó.  

             Dương Thiên vừa nghĩ liền làm.  

             Phân thần thú Quang Diễn không tiếp tục lĩnh ngộ bí quyết dung hòa pháp tắc nữa mà lại quan sát bức tượng.  

             Cùng lúc đó, trong tay Dương Thiên xuất hiện khối khoáng thạch cực lớn, lại có tính dẻo dai.  

             Khoáng thạch trong tay Dương Thiên bắt đầu nhanh chóng thay đổi, nhìn hình dáng nó đang thay đổi là đang bắt đầu biến đổi thành bức tượng cực lớn.  

             Một tháng sau bức tượng thành hình.  

             “Hửm? Từ đầu đến cuối vẫn cảm thấy thiếu chút gì đó.” Dương Thiên nhìn bức tượng trong tay nhíu mày lại.  

             Bức tượng lúc này hoàn toàn giống với bức tượng thú Quang Diễn to lớn kia.  

             “Bắt đầu khắc họa pháp tắc dung hòa!” Dương Thiên bắt đầu thử.  

             Soạt!  

             Dương Thiên khắc họa một hoa văn pháp tắc dung hòa lên trên bức tượng. Nhưng trong chớp mắt hoa văn này liền biến mất không thấy.  

             “Thất bại rồi!” Sắc mặt Dương Thiên trở nên vô cùng khó coi.  

             Bức tượng hắn tạo ra, nhưng lại không thể nào in lên được.  

             “Rốt cuộc phải làm sao?” Dương Thiên nghĩ thầm. Không thể khắc lên được một hệ pháp tắc dung hòa hoàn chỉnh thì cơ duyên lần này có được chẳng phải uổng phí rồi sao.  

             Vù vù…  

             Đột nhiên trên vách đá linh lực nguyên châu long phượng trong ý thức của Dương Thiên tản ra một vài chuyển động kì lạ, một vài khí lưu màu vàng từ trên vách đá linh lực tràn ra, đến chỗ bức tượng trong tay Dương Thiên sau đó liền bao trọn lấy nó.  

             “Có hy vọng rồi!” Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc và vui mừng.  

             Vách đá linh lực vô cùng thần bí, cũng rất khó để chống chế, lần trước xuất hiện khí lưu cũng là vì pháp tắc hệ thủy và hệ hỏa xuất hiện bao động bên trong nguyên châu Long Phượng.  

             Dương Thiên lặng lẽ chờ đợi, một ngày sau, khí lưu màu vàng biến mất, mà trong tay Dương Thiên lại xuất hiện một bức tượng thú Quang Diễn dài một mét màu đen. Khí màu vàng đã hoàn toàn hòa vào bên trong bức tượng.  

             Lúc này bức tượng nhìn rất hoàn mỹ, giống như bức tượng to lớn dài mười mấy ngàn mét kia vậy, đều có hàm súc bên trong, chỉ là được thu nhỏ lại gấp mấy lần.  

             “Bây giờ, thử một chút tốc độ khắc họa.” Trong lòng Dương Thiên chờ đợi, không hề lãng phí thời gian, nhanh chóng bắt đầu khắc họa.  

             Một hoa văn pháp tắc được Dương Thiên khắc họa ra, vậy mà có thể dung hòa với bức tượng trước mặt, không có bất kỳ trở ngại nào, cũng không có biến mất. Dương Thiên vui mừng, những hoa văn pháp tắc này cuối cùng cũng đã xuất hiện.  

             “Thật sự có thể!” Trong mắt Dương Thiên lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết.  

             Lúc trước khắc ở trong Tụ Tinh Châu vô thuộc tính vô cùng khó khan, hơn nữa còn có trở ngại rất lớn, nhưng bây giờ lại chẳng còn chút khó khan nào nữa.  

             Lúc trước khắc giống như lấy một cây bít bình thường lưu lại dấu ấn trên vách núi nham thạch, cần tốn rất nhiều thời gian, công sức.  


             Hoa văn kì dị mà Dương Thiên khắc ra càng lúc càng nhiều.  

             Hắn dường như không ngừng nghỉ giây phút nào, lúc này phân thân cây sinh mệnh, phân thân cây thần U Minh, phân thân nguyên trùng Kim Giáp của Dương Thiên cũng đều ở đây, toàn bộ đều đợi trên sao Hỏa, nhìn bức tượng chỉ có một mét trước mặt, và cũng đang không ngừng khắc họa.  

             Cơ thể chính và phân thân, kí ức giống nhau, những phân thân này đương nhiên cũng có thể thấy được pháp tắc dung hòa phía trên bức tượng lớn kia.  

             ……  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.