Chương trước
Chương sau
Phía xa, 1 con cự mãng vô cùng mạnh mẽ đang uốn lượn thân mình, trên người còn đang tản phát ra quang mang vô cùng nguy hiểm, trong mắt tràn ngập sự thô bạo. Đây là 1 con hung thú chưa khai hoá.  

             Hung thú, bao gồm rất nhiều chủng loại, đa số đều giống với sinh mệnh yêu tộc, trùng tộc, bọn chúng không có trí tuệ quá lớn, chỉ có 1 chút bản năng, đia vị của tất cả hung thú đều rất thấp, đa số đều trở thành thức ăn.  

             Nhưng không thể phủ nhận, 1 vài hung thú có thực lực vô cùng khủng bố.  

             Bên cạnh con cự mãng này, có 3 thanh niên thân hình khác nhau, 2 người hình dáng giống nhân loại, trên người đầy lân giáp kỳ dị, 1 nam 1 nữ, 1 người thì giống với yêu thú có 4 chân, cơ thể vô cùng khổng lồ.  

             3 người này rõ ràng là đi cùng nhau, thực lực toàn bộ đạt đếp cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh. Chẳng qua đại khái đang ở cáp hoàng cảnh đỉnh phong bình thường.  

             Về phần hung thú cự mãng, thực lực có vẻ đạt đến hoàng cảnh cực hanh. Chẳng qua thân là hung thú, thực lực nó phát huy ra khẳng định không đến hoàng cảnh cực hạn.  

             Trong mắt cự mãng loé lên sự thô bạo, tràn ngập huyết sắc, cơ thể khổng lồ của nó đong đưa, đuôi rắn thô to quét về phía 3 vị cường giả, thanh thế kinh người.  

             Cự mãng kêu lên, đánh về phía 3 vị cường giả, cái đuôi thô to, xen lẫn công kích sắc bén.  

             Mặc dù cự mãng thân là hung thú, trí tuệ thấp, nhưng thực lực của nó lại xác thực đạt đến hoàng cảnh cực hạn, nếu công kích hoàn toàn rơi trúng trên người 3 vị cường giả này, bọn họ tuyệt đối trong nháy mắt sẽ mất đi lực phản kháng.  

             Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, 3 vị cường giả dựa vào tốc độ và phương thức chiến đấu của bản thân, tránh thoát khỏi từng lần công kích của cự mãng, đồng thời từng công kích của bọn họ không ngừng rơi trên cơ thể cự mãng, ý đồ giết chết nó.  

             Nhưng phòng ngự của cự mãng quá mạnh, bọn họ trong khoảng thời gian không bắt được cự mãng. Ngược lại cự mãng càng chiến đấu càng ác.  

             Bỗng nhiên, trong mắt cự mãng loé lên quang mang, phần đuôi trực tiếp hướng về phía 1 thanh nhiên giống nhân loại quét qua, dựa theo tốc độ như vậy, anh ta tuyệt đối không thể tránh thoát.  

             “Viêm Mộc sư huynh!”  

             “Anh!”  

             Cự thú 4 chân chân và cô gái đó kinh ngạc nói. Công kích của bọn họ điên cuồng rơi lên trên người cự mãng, muốn thu hút sự chú ý của nó. Khiến nó thu lại công kích.  

             Nhưng cự mãng lại không để ý bọn họ chút nào, trong mắt chỉ có Viêm Mộc.  

             Trên mặt Viêm Mộc có 1 tia hoảng sợ, anh ta điên cuồng muốn chạy thoát khỏi phạm vi công kích. Nhưng lại rất khó làm được.  

             Tốc độ của cự mãnh kinh người, nháy mắt, đuôi của nó cách thân thể Viêm Mộc chỉ có mấy mét.  

             “Không!”, trong mắt Viêm Mộc có 1 tia tuyệt vọng.  

             Soạt!  

             Phía xa, bỗng nhiên 1 đạo đao mang loé qua, sau đó phần đuôi con cự mãng đó vậy mà rơi xuống, cả cơ thể nó cũng hoàn toàn rơi xuống mặt đất, điên cuồng vùng vẫy.  

             Con cự mãng này bị đao mang trực tiếp chém thành 2 nửa.  

             Trên mặt Viêm Mộc có 1 sự vui sướng sau khi sống sót qua tai nạn, nháy mắt phản ứng lại, nhanh chóng công kích cự mãng.  

             Cự thú 4 chân và cô gái cũng điên cuồng công kích.  

             Lực sinh mệnh của cự mãng rất mạnh, vẫn chưa chết. Nhưng cơ thể nó bị chém thành 2 nửa, nháy mắt mất đi hơn nửa lực chiến đấu.  

             Sau khi trải qua đám người Viêm Mộc điên cuồng công kích, cự mãng cuối cùng hoàn toàn mất mạng.  

             “Phù!”  

             3 người Viêm Mộc thờ phào 1 hơi, Viêm Mộc nhìn về phía xa, ở đó, Kim Giáp Nguyên Trùng của Dương Thiên trực tiếp bay qua.  

             “Cảm ơn tiền bối ra tay giúp đỡ.”, Viêm Mộc vô cùng cảm kích nói.  

             Vừa nãy nếu đuôi của cự mãng đánh trúng lên cơ thể anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ lập tức bị trọng thương, nháy mắt mất đi lực chiến đấu, thậm chí có thể sẽ chết ở đây.  

             “Không có gì, trùng hợp đi qua nơi này mà thôi.”, Dương Thiên phất tay.  

             “Mặc dù tiền bối tuỳ tiện ra tay, nhưng lại cứu mạng của chúng ta, ta là đệ tử hạch tâm Viêm Mộc của phân điện thành Tinh Lạc Huyền Linh Tông, đây là sư đệ Hổ Luân và em gái Viêm Nguyệt của ta.”, Viêm Mộc cảm kích nói, giới thiệu thân phận 3 người bọn họ.  


             “Tiền bối Kim Hiên có thể 1 đao đem cụ mãng thực lực đạt hoàng cảnh cực hạn giết chết, khẳng định là 1 vị cường giả cấp Viêm Mãn mạnh mẽ!”, 2 mắt Viêm Mộc là 1 tia khát vọng.  

             “Cấp Viên Mãn, sinh mệnh vĩnh hằng, trong phân điện thành Lạc Tinh Huyền Linh Tông chúng ta có thể trở thành 1 vị trưởng lão mạnh mẽ rồi.”, bên cạnh, Hổ Luân và Viêm Nguyệt cũng là 1 mặt hướng tới.  

             Cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh và cấp Viên Mãn chỉ cách 1 cảnh giới, nhưng đột phá cảnh giới này lại quá khó.  

             Dương Thiên mỉm cười, không nói cái gì.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.